Lùi về phía sau mười lăm nước, Lê Uy Long đã bị đánh bại, không chỉ không thể tấn công, mà ngay cả phòng thủ cũng đầy sơ hở.
Cho tới bây giờ, anh mới chính thức lĩnh hội được sự lợi hại của Chu Nhược Mai, cũng biết rốt cuộc mình và Chu Nhược Mai chênh lệch cỡ nào.
Khả năng đánh cờ của chính mình và Chu Nhược Mai, ít nhất cách xa năm cấp!
Nước cờ thứ mười bảy, thậm chí Lê Uy Long phải từ bỏ quân xe để bảo vệ quân vua. Hiện tại anh chỉ muốn chống đỡ đến nước cờ thứ hai mươi.
Chỉ cần trong hai mươi nước cờ không bị Chu Nhược Mai hạ, coi như mình thắng.
Mặc dù thắng không vinh quang lắm, nhưng ít ra cũng có thể cùng giường chung gối với Chu Nhược Mai.
Nhưng, tưởng tượng luôn luôn hoàn mỹ, hiện thực lại vô cùng tàn khốc. Loading...
Nước cờ thứ mười chín, đột nhiên Chu Nhược Mai lạnh nhạt nói: "Đi, chiếu tướng."
Lê Uy Long quan sát, nhất thời đôi mắt ngẩn ra, quả nhiên là bị chiếu tướng!
Chu Nhược Mai nhường một xe một ngựa một pháo, vậy mà mình không thủ được nổi hai mươi nước!
"Hiện tại anh còn lời gì để nói nữa không?" Chu Nhược Mai đắc ý nhìn Lê Uy Long nói.
"Anh không còn lời nào để nói." Đương nhiên là Lê Uy Long có thể tự mình hiểu lấy, tổng thể đã biết mình và Chu Nhược Mai chênh lệch như thế nào.
"Vậy thì nhanh bưng nước nóng đến rửa chân cho em đi!" Chu Nhược Mai cười nói.
"..." Lê Uy Long mồ hôi nhễ nhại, lúc đầu còn nghĩ là mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-uy-chien-than/1786794/chuong-427.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.