3.
Quá trình tôi quen biết với Chu Tùy cũng có thể gọi là đầy sóng gió.
Năm ngoái, tôi học xong chuyên ngành nghệ thuật ở nước ngoài thì về nước mở một phòng tranh, vừa tự kinh doanh vừa tự truyền thông, vậy nên tác phẩm cá nhân cũng có chút danh tiếng.
Một hôm nọ tôi đang đi trên đường, bỗng nhiên bức tranh vẽ người đàn ông bán khỏa thân bị người ta giật lấy.
Tôi vừa đuổi theo vừa la lên “Trộm tiền”.
Đen đủi làm sao, tên trộm đó lại chạy ngang qua Chu Tùy.
Đôi chân dài của Chu Tùy bất ngờ duỗi ra, khiến cho tên trộm ngã nhào ra đất.
Khoảnh khắc tôi bắt gặp ánh mắt của Chu Tùy, trong đầu tôi chỉ còn lại một suy nghĩ duy nhất “Người đâu mà đẹp trai thật.”
Mắt hai mí, mũi thẳng, đôi môi mỏng hơi mím lại.
Khi nhìn vào anh ấy, người ta có cảm giác như nhìn một con sư tử chưa thức giấc, vừa nhàn nhã lại vừa nguy hiểm.
Chu Tùy không thèm nhìn tôi một cái, anh vừa gọi điện thoại vừa tháo còng tay ra, sau đó kéo tên trộm xấu số lên ghế dài và trả bức tranh lại cho tôi.
Tôi cầm bức tranh người đàn ông bán khỏa thân rồi chạy đi mất dạng.
Một thời gian sau đó, mẹ tôi lại giới thiệu cho tôi đi xem mắt với một cảnh sát hình sự tên là Chu Tùy.
Để tránh Chu Tùy nói xấu tôi với mẹ, tôi phải rối rít chạy theo nghĩ cách để bịt miệng anh ấy, quay đi quay lại thành ra tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-trung-thanh-cua-anh/2595769/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.