Trần Đại Lực cũng không biết Triệu Quốc Đống ở khu nghỉ dưỡng Khám Hồ này, nhưng hắn biết đoàn phim Ung Hòa Xuân ở đây, mà nó lại do công ty điện ảnh Niết Bàn đầu tư.
Trần Đại Lực mặc dù không rõ Triệu Quốc Đống và Trình Nhược Lâm nếu là tình nhân thì La Băng tính gì? Hoặc là Triệu Quốc Đống bắt cá hai tay. Nếu là như vậy thì Trần Đại Lực đúng là rất ghen ghét, cũng phải thừa nhận Triệu Quốc Đống giỏi trong phương diện này.
Gặp Trình Nhược Lâm chẳng qua chỉ là ngẫu nhiên nhưng vẫn làm cho hắn cảm thấy có thể đây là cơ hội dò xét bí ẩn của Triệu Quốc Đống. Nhưng hắn cũng biết trong đó khá mạo hiểm. Triệu Quốc Đống bây giờ có lẽ ra ngoài là có người đi theo, hơn nữa có thể dùng tài nguyên vô hạn diệt trừ mọi nguy hiểm, càng không cần nói mình dù bắt được nhược điểm chỉ sợ cũng không làm gì được hắn.
Chẳng qua Trần Đại Lực không phải người thấy khó mà lui, có lẽ chuyện khác hắn sẽ lui nhưng việc đối phó Triệu Quốc Đống, Trần Đại Lực không biết tại sao mình lại cố chấp như vậy. Có lẽ ngọn lửa sâu trong lòng đang thiêu đốt thần kinh của mình. Khi đó mình có thể hất hàm sai khiến, quyết định vận mệnh người khác.
Nhưng rất cả đã thay đổi khi mình đối đầu với Triệu Quốc Đống. Trần Đại Lực không cho rằng mình tán tỉnh La Băng có gì không đúng. Một ả phụ nữ chưa kết hôn, một nhân viên, trên trán không khắc mấy chữ Triệu Quốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-trieu/2909346/quyen-20-chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.