Mai Oánh nhíu mày nhưng lập tức nở nụ cười.
- Chị tự biết mình ở đâu.
Hà Đàn cũng nở nụ cười.
- Cũng thế, có vài thứ không phải chúng ta có thể dựa vào thì đừng uổng phí tâm cơ.
Mai Oánh cười cười, ở phương diện này Hà Đàn khéo đưa đẩy hơn Tô Hiểu nhiều, ăn nói cũng ổn, làm việc cẩn thận. Ví dụ như hôm nay anh em Chu Đạt vẫn đi đường cũ, không phải mong được gì mà chỉ để tăng không khí, thử dò xét điểm mấu chốt mà thôi.
- Vậy em muốn tranh thủ gì?
Mai Oánh lướt nhìn qua khuôn mặt của Hà Đàn.
- Chẳng lẽ chúng ta không phải một loại người?
Hà Đàn không trả lời mà hỏi lại một câu.
Mai Oánh hơi cứng lại, mình rốt cuộc đáng là gì? Cô không dễ xác định, mặc dù tập đoàn Hâm Đạt mãi không đề cập về thỏa thuận tước kia nhưng Mai Oánh biết không có nghĩa việc này không tồn tại. Quan hệ xã hội của anh em Chu Đạt rất phức tạp, nhất là nghe nói khởi nguồn từ các thương vụ mờ ám, bây giờ mặc dù đã hoàn toàn tẩy trắng nhưng không ai có thể quên kinh nghiệm trước đây của bọn họ.
Tập đoàn Hâm Đạt bây giờ đã đi vào chính quy nhưng không có nghĩa bọn họ muốn làm gì thì làm. Công ty tư nhân khiến bọn họ gặp không ít hạn chế, nhất là bọn họ từng có hành vi chạm vào công ty nhà nước, bọn họ nếu muốn sống sót thì phải phát triển càng lúc càng mạnh, như vậy không thể không dựa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-trieu/2909344/quyen-20-chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.