Mặt Triệu Quốc Đống sa sầm lại trông rất đáng sợ, ngay cả Lạc Dục Thành cũng có thể cảm nhận được hơi lạnh từ người đối phương chuyển sang.
Gặp chuyện này dù là ai cũng ngại. Lần này ai tới tìm chuyện nhất định sẽ đầu rơi máu chảy, nhưng mình không thể không ngồi đây. Bí thư Triệu không nói gì nhưng mình như ngồi trên đống lửa, mình phải nhẫn nại. Lạc Dục Thành ngoài việc thầm than oán như vậy thì đúng là không có biện pháp nào khác.
- Dục Thành, anh cảm thấy Đường Diệu Văn sẽ làm chuyện như vậy sao? 50 ngàn là có thể khiến y mù mắt sao? Thứ mà Lữ An Bang nói ra là thật sao?
Nói xong câu này, Triệu Quốc Đống mới phát hiện mình nói không ổn. Hắn lắc đầu nói tiếp:
- Tôi cảm thấy trong này sợ là có chuyện.
- Bí thư Triệu, tôi cũng hy vọng đây là Lữ An Bang vu cáo. Nhưng căn cứ theo những gì mà Lữ An Bang khai thì về cơ bản là thật, mỗi một khoản nhận hối lộ đều chính xác đến từng đồng, thậm chí ngay cả đợt y bị bệnh nhận được phong bì, y đều nhớ rõ. Căn cứ theo chúng tôi điều tra thì thấy đều là thật. Đương nhiên tiền phong bì không nhất định coi là nhận hối lộ nhưng vì vậy có thể thấy Lữ An Bang nhớ rất tốt, khai báo là thật cho nên...
- Cho nên các anh cho rằng Đường Diệu Văn nhận 50 ngàn của Lữ An Bang?
Triệu Quốc Đống có chút bực mình.
- Bí thư Triệu, chúng tôi điều tra ghi chép
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-trieu/2907836/quyen-14-chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.