Một suất vào Quân đội đối với cán bộ cấp huyện mà nói là khó như lên trời.
Thời buổi này nếu muốn làm nữ binh thì đều có lai lịch ở sau lưng, đại khái ngay cả tham mưu trưởng Quân khu, chủ nhiệm ban chính trị nếu muốn giúp người cũng phải suy nghĩ xem có thể giúp được hay không?
Đây cũng là nguyên nhân vì sao Mễ Phong Hằng tìm không ít người nhưng đều phí công. Y cũng đã phải đưa tiền cho vài người, bọn họ cũng nhận rồi sau đó ra vẻ cũng có hoạt động và thở dài nói chỉ tiêu năm nay quá ít, bảo sang năm anh chạy sớm một chút.
Chẳng qua chuyện này đối với Triệu Quốc Đống là quá đơn giản. Làm Bí thư thị ủy, hắn còn kiêm chức chính ủy thứ nhất của Quân khu, cho nên hắn có thể ra lệnh cho tư lệnh, chính ủy của Quân khu.
Mãi đến khi Mễ Phong Hằng rời đi, Triệu Quốc Đống vẫn suy nghĩ về tình hình ở Hoa Lâm. Hắn không ngờ mấy năm qua Hoa Lâm biến hoá nhiều như vậy. Sau khi về lại Ninh Lăng, Triệu Quốc Đống đã đến Hoa Lâm hai lần nhưng vẫn chủ ý chính ở phát triển khu công nghiệp và ngành du lịch, ít có tâm trí xuống các xã, thị trấn bên dưới. Nhưng hôm nay Mễ Phong Hằng giới thiệu làm Triệu Quốc Đống có chút vui mừng.
Thị trấn Hà Khẩu đã trở thành thị trấn đứng thứ tư về kinh tế của Hoa Lâm.
Thị trấn Hoa Lâm không nói, mà thị trấn Kỳ Lân và Mã Thủ đều dựa vào khu du lịch Kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-trieu/2907835/quyen-14-chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.