Vừa lên phòng trên, Triệu Quốc Đống đã thấy Giang Dao đang kéo Phùng Minh Khải không ngừng hỏi đến độ y đổ mồ hôi. Thấy Triệu Quốc Đống tới, Phùng Minh Khải như thấy cứu mạng liền vội vàng chạy tới nói:
- Quốc Đống, ông mau giải thích với Giang Dao đi.
Mễ Á có chút tò mò nhìn Giang Dao mặt đang đỏ bừng vì hưng phấn.
- Hai người sao thế?
- Không có gì, không có gì, bạn mau vào đi.
Triệu Quốc Đống vội vàng xua tay nói. Mễ Á có chút tò mò biến mất ở cửa, Triệu Quốc Đống mới thở phào nhẹ nhõm.
- Này, hai người có việc gì thế?
- Triệu Quốc Đống, ông nói cho tôi biết đi, Minh Khải nói ông giúp anh ấy đến làm ở văn phòng Thị ủy Kiềm Dương, có chuyện đó không?
Mũi Giang Dao đầy mồ hôi, gần như gằn từng tiếng mà hỏi. Ánh mắt nhìn chằm chằm vào mặt Triệu Quốc Đống.
- Có, sao?
Triệu Quốc Đống không thèm để ý mà nói:
- đừng nhìn tôi với ánh mắt đó, Phùng Minh Khải ghen đó.
- Chuyện này là thật ư? Đến 15 là Minh Khải sẽ tới Thị ủy Kiềm Dương làm việc sao?
Giang Dao không để ý đến lời trêu chọc của Triệu Quốc Đống, chuyện kia rất quan trọng, nó liên quan tới hạnh phúc của hai người.
- Thật đó. Được rồi Giang Dao, tôi không muốn nói tới chuyện này nữa, dừng ở đây đi. Nếu như cô và Phùng Minh Khải cứ quấn lấy mà hỏi thì không chừng chuyện có biến, lúc ấy đừng trách tôi. Ngoài ra tôi vừa nãy cũng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-trieu/2906236/quyen-7-chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.