Lời của Uẩn Hoa mang theo hương vị trêu chọc khiến Triệu Quốc Đống mỉm cười.
- Bí thư Tưởng, nếu muốn đưa Bồng Hoa trở thành quốc lộ thu phí thì không đơn giản như vậy, nói thật, lúc trước dụ dỗ công ty Hồng Hưng và công ty Thái Hoa lên thuyền thì không hẳn là không có phần lừa gạt. Nhưng nếu đã lên thuyền thì mọi người phải đồng tâm hiệp lực, cùng nhìn về một hướng đúng không? Giám đốc Lữ và cục trưởng Lý không có khả năng không có chút quan hệ nào ở trên tỉnh, bọn họ không thể kêu giúp Hoa Lâm chúng tôi được sao? Hoa Lâm chúng tôi không muốn thái độ bất cần, cũng không phải cứ lên thuyền rồi thì không quản không hỏi, nhưng nếu cảm thấy một việc lớn như vậy mà chỉ dựa vào một mình chính quyền huyện Hoa Lâm mà có thể làm được thì đúng là quá coi trọng chính quyền huyện Hoa Lâm chúng tôi rồi.
Tưởng Uẩn Hoa cười ha ha:
- Cái cậu này, tôi biết ngay là cậu lại thả thòng lọng với hai công ty kia mà, như thế rất tốt, lên thuyền giặc thì dễ chứ rời thuyền thì khó. Chẳng qua cậu cũng đừng đắc tội quá sâu với lão Lữ và lão Lý, công tác sau này của cậu còn cần rất nhiều sự ủng hộ của bọn họ đó.
- Bí thư Tưởng, ngài yên tâm, chuyện này tôi ghi nhớ trong lòng, chỉ là tôi cố ý kéo dài và dồn trước, nếu họ không nhiệt tình làm thì phải ủng hộ Hoa Lâm chúng tôi ở phương diện khác.
Triệu Quốc Đống nói với vẻ thông suốt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-trieu/2905972/quyen-5-chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.