Hốt Luân nuốt táo là một thành ngữ khá nổi tiếng trong văn hóa Trung Quốc. Có người nói nó xuất phát từ đời Nguyên trong quyển Trạm Uyên tĩnh ngữ, có người nói nó xuất phát từ Viên Ngộ thiền sư đời Tống trong Bích Nham lục. Chẳng qua Triệu Quốc Đống đã sớm đã coi nơi này là Bích nham.
Viên Ngộ thiền sư là một vị danh nhân phật tông nổi tiếng, mà thành ngữ Hốt Luân nuốt táo đương nhiên cũng có từ thời đó. Mà rừng tóa sau lưng ngôi chùa đổ nát cũng đã kiểm chứng cho suy nghĩ của Triệu Quốc Đống, có lẽ đây là nơi Viên Ngộ thiền sư đã ngồi tĩnh tu.
Hiếm khó nhất chính là rừng táo của núi Hốt Luân. Mặc dù chỉ là rừng táo bình thường nhưng có thành ngữ kia khiến giá của nó tăng lên nhiều. Nếu như có thể tuyên truyền, vận chuyển thì khu rừng này sẽ là nơi để cho khách du lịch tới thưởng thức hương vị Hốt Luân nuốt táo.
Ngoài thành ngữ đó ra thì điều làm hai anh em họ Đào chú ý nhất chính là suối nước nóng và suối lạnh phân bố khắp dãy núi.
Núi Hốt Luân có địa thế tương đối bằng phẳng, hoàn toàn có thể làm một trụ sở du lịch. Suối nước nóng phong phú đúng là nơi trời sinh để dưỡng sức khỏe, mà những suối lạnh lại là nơi tốt để rèn luyện tâm tính. Nơi này chỉ cần có thể thêm chim muông tới hót, cùng với các con đường rải đá đi trong rừng thì đúng là nơi tuyệt đẹp để thu hút du khách.
hai anh em họ Đào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-trieu/2905971/quyen-5-chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.