Thấy Triệu Quốc Đống có chút xấu hổ, người đàn ông trung niên thấy mình đứng đây là không ổn nên cười nói:
- Tiểu Hàn, Trưởng phòng Ngụy muốn chiều cô đưa tài liệu tới.
- Vâng.
Hàn Đông không biết mình sao lại mất tự nhiên khi có người ngoài như vậy.
- Hai người tiếp tục nói chuyện.
Người đàn ông trung niên xoay người đi ra.
- Vị Chánh văn phòng Phác này cũng hiểu chuyện. Biết anh và Tiểu Đông khó gặp nhau nên không vào làm phiền. Xem ra người này cũng được.
Triệu Quốc Đống cười nói.
- Anh đừng coi thường Chánh văn phòng Phác. Đó vốn là Phó trưởng ban Tuyên giáo ở thành phố khác, nhưng vì gia đình nên mới tạm thời tới nhận chức Chánh văn phòng. Nói không chừng rất nhanh sẽ lên là Phó trưởng ban hoặc xuống huyện nhận chức.
Hàn Đông một bên dọn đồ để chuẩn bị gia về, một bên nói:
- Trưa nay chuẩn bị mời em đi đâu ăn?
- Ồ Tiểu Đông, anh là khách tới, đáng ra em phải mời khách mà.
Triệu Quốc Đống đảo đảo mắt nói:
- Trên người anh không có tiền mà.
Hàn Đông trừng mắt nhìn hắn mà nói:
- Triệu Quốc Đống, anh không lấy ra chút phong độ đàn ông được sao? Cùng nữ sinh ăn cơm, nam sinh trả tiền là tất nhiên mà.
- Xin lỗi, em không phải nữ sinh, anh không phải nam sinh, chúng ta đều là người lao động. Nếu không thì chia đi.
Triệu Quốc Đống trêu chọc:
- Một cô gái có tính cách độc lập thì bình thường không tùy tiện nhận lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-trieu/2905778/quyen-4-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.