- Ừ, tôi nghe nói bên Thổ Lăng có một nhà máy gạch không kinh doanh nữa, bên nhà giam số 2 của tỉnh đang muốn chọn làm điểm cải tạo lao động, chuẩn bị để bên ngoài nhận thầu, nếu ông dám thử thì tôi có thể làm trung gian cho.
Triệu Quốc Đống nói.
- Nhà máy gạch? Tôi có lẽ là chưa từng tiếp xúc bao giờ.
Hai mắt Phòng Tử Toàn sáng lên phút chốc rồi lại u ám.
- Có ai biết tất cả từ nhỏ không? Thường Xuyên giờ không phải đang xuôi chèo mát mái ở bãi cát sao?
Triệu Quốc Đống khẽ hừ một tiếng:
- Chỉ cần kinh doanh hợp pháp thì không sợ làm tốt hay không tốt, vấn đề chủ yếu chỉ có một đó là nguồn tiêu thụ! Tôi có thể liên hệ giúp ông một hai nơi nhưng sau này thì tự ông phải mở rộng thị trường.
- Phí nhận thầu phải nộp là bao nhiêu?
Phòng Tử Toàn cắn răng hỏi.
- Cụ thể thì cũng không rõ ràng lắm nhưng ước chừng có thể là từ 30 đến 50 ngàn. Nhưng nếu nhà máy gạch kinh doanh tốt thì một năm kiếm tám đến trăm ngàn cũng không có vấn đề lớn, khấu trừ đi phí nhận thầu thì cũng có thể đút túi vài chục ngàn.
Triệu Quốc Đống lo nghĩ nói:
- Đây là một cơ hội, một cơ hội nhảy rời khỏi nhà máy. Vốn tôi định để Đức Sơn đi thử một lần nhưng tính tình nó quá bộp chộp, còn phải cọ xát một thời gian nữa, không bằng ông đi thử xem.
Đây cũng là một tin tức mà Triệu Quốc Đống mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-trieu/2905482/quyen-2-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.