Xong chuyện, anh ta nằm trên giường nghỉ ngơi.
Tôi vào phòng tắm đánh răng rửa mặt, vừa kỳ cọ vừa chà rửa khắp người. Tôi cúng vứt hết quần áo mặc lúc đến vào túi rác rồi thay một bộ sạch sẽ.
Đang sấy mái tóc ướt thì anh ta bước vào rửa tay, thoáng nhìn thấy vỉ thuốc tránh thai trên bồn rửa.
Anh ta sững người, mặt hơi xanh mét, nhưng tôi chẳng buồn để ý.
Lần này anh ta đã dùng biện pháp an toàn, nhưng tôi vẫn phải thêm một lớp phòng bị nữa mới yên tâm.
Sấy khô tóc xong, tôi dọn sạch mọi dấu vết mình để lại trong căn phòng, khoác ba lô, xách túi rác ra ngoài.
Cư Diên nói: "Đêm nay em ngủ lại đây, sáng mai anh đưa về."
"Không, tôi phải về ký túc, đưa tiền xe cho tôi."
Ai thèm ngủ lại cái nơi âm u này, nhỡ mai bị bác Trương bắt gặp thì sao.
Anh ta nghiến răng, cầm áo khoác ở cuối giường lên: "Anh đưa em về."
Đưa thì đưa, không cho tiền xe thì anh ta phải đưa chứ.
Khi tôi về tới ký túc đã quá giờ đóng cửa. May mà tôi có mua đồ ăn khuya biếu bác quản lý, nên bà mở cổng cho vào.
Trong phòng, mấy người Mạch Tuệ còn chưa ngủ, hai đứa xem phim, một đứa làm bài. Thấy tôi mang đồ ăn về, ai cũng tưởng tôi thật sự chỉ ra ngoài xả stress.
Mạch Tuệ vừa ăn oden vừa ngẩng lên nhìn tôi: "Liên Ngẫu, sao cậu thay đồ rồi? Còn gội đầu nữa."
Hồ Đào cũng gật gù, ghé lại ngửi: "Ừ nhỉ, dùng dầu gội gì mà thơm thế."
Tôi đáp:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-thuy-tinh-nhat-diep-quy/4683731/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.