Chiều, cả đoàn Vân Trang từ Disney trở về.
Cư Bảo Các tràn đầy năng lượng, vừa vào nhà đã bám lấy bác Trương đòi ăn đòi uống.
Mạch Tuệ, Hồ Đào và Cô Cô trông như già hẳn mười tuổi, chẳng giống kiểu vừa đi Disney về tí nào.
Vân Trang cười nói lần này may nhờ có mấy bạn chăm Bảo Các, lần sau sẽ tiếp tục dẫn họ đi chơi nữa.
Ba cô bạn lắc đầu lia lịa: "Không đi, không đi, không đi đâu!"
Về đến phòng thu dọn hành lý, tôi vừa buồn cười vừa thương: "Có cần mệt đến thế không?"
Mạch Tuệ nằm ụp xuống giường, giọng r*n r* trong chăn: "Thằng em cậu đúng là ác quỷ..."
Hồ Đào mắt mơ màng lặp đi lặp lại: "Nó lật váy nữ du khách, sờ mông nữ du khách, nó lật váy, nó sờ mông..."
Cô Cô nằm bên cạnh Mạch Tuệ, mệt mỏi kêu một tiếng.
Tội nghiệp thật, chắc bọn họ cũng bị du khách nghĩ là b**n th** rồi.
Tôi vỗ về an ủi, giúp họ xếp đồ.
Lúc ấy Vân Trang gõ cửa.
Ba cô bạn lục đục không thèm nhúc nhích, tôi ra mở cửa hỏi: "Có chuyện gì ạ?"
Vân Trang nói: "Mẹ có thứ muốn đưa cho con, ra xem có thích không?"
"Được thôi."
Tôi cũng có chuyện cần nói với bà, nên theo ra ngoài.
Bà dẫn tôi lên phòng trên.
Tôi còn tưởng bà sẽ đưa cho một con thú bông Disney, ai ngờ bà chìa ra một hộp trang sức.
Tôi mở ra xem, rồi đóng lại ngay.
Vòng cổ ngọc trai?!
Không hiểu mình đang lạc vào kiếp nào nữa.
Thấy tôi phản ứng như vậy, Vân Trang có hơi ngạc nhiên:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-thuy-tinh-nhat-diep-quy/4683703/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.