Cư Diên nhìn thấy tôi, khóe môi cong lên một nụ cười nhạt mang theo ý giễu cợt.
Nhớ lại câu "Lần này không tính" mà anh ta từng nói, tôi vội xua tay: "Lần này thật sự không cố ý!"
Anh chẳng đáp, chỉ đưa lại cho tôi cái móc khóa.
Tôi run run đưa tay nhận lấy: "Xin lỗi, cảm ơn nhé."
Lúc ấy, khóe mắt tôi lại bắt gặp mẹ kế đang bước qua khu hàng hiệu, đi thẳng về phía này. Tôi vội chào Cư Diên rồi chuồn nhanh.
Rẽ sang góc khác, tôi nhịn không được quay đầu nhìn lại. Mẹ kế đã đứng với Cư Diên.
Hai người đều là trai xinh gái đẹp, tuổi tác cũng xấp xỉ, lại thường xuyên đứng cạnh nhau, nhìn thế nào cũng ra dáng một đôi.
Chẳng lẽ Cư Diên không kìm nổi, làm chuyện có lỗi với ông bố ruột sao?
Ối giời, thế thì loạn luân quá mức.
Nhưng nghĩ kỹ cũng không phải không có lý do.
Người ta nói tôi và mẹ kế có nét giống nhau, mà Cư Diên từng tỏ tình với tôi, chứng tỏ anh ta thích mẫu gương mặt như thế.
Cộng thêm những lần anh ta quan tâm chăm sóc, thật khó mà khẳng định anh ta không có ý đồ với mẹ kế
May mà chị gái tôi không lấy Cư Diên. Với tính nhạy cảm của chị, nếu trông thấy anh ta và mẹ kế đi cùng, chắc chắn sẽ ầm ĩ một trận long trời lở đất.
Rốt cuộc vì sao chị lại cãi nhau với anh Khởi nhỉ?
Yến Lạc đoán rằng anh Khởi trước giờ ế dài, chẳng biết yêu đương là gì, làm chị tôi bực.
Nhưng tôi lại thấy chắc là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-thuy-tinh-nhat-diep-quy/4683688/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.