Sau khi hết sốc, người phụ nữ xinh đẹp nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, khoan dung nói với chúng tôi: "Con trai tôi không sao, các cháu có thể đi về."
Thái độ của bà khác hẳn so với lúc đến, Hồ Đào có chút không tin: "Dạ, dì ơi, ít ra để bọn cháu trả tiền thuốc men..."
Người phụ nữ nói: "Không cần đâu."
Bà ngừng một chút, rồi nói tiếp: "Các cháu cũng bị hoảng sợ, tôi mời mọi người uống cà phê nhé."
Còn Cư Diên thì im lặng ôm đứa con trai mũm mĩm đang khóc nức nở, không nhìn tôi.
Tôi liếc anh ta một cái sắc bén, rồi lại nhìn người phụ nữ luôn tránh né ánh mắt tôi.
Không hiểu sao bà ấy thấy tôi lại ngạc nhiên như vậy, chẳng lẽ Cư Diên đã kể với vợ về chuyện tỏ tình với tôi?
Cặp vợ chồng này thật là b**n th**!
Chúng tôi không ai đi uống cà phê với bà ấy cả. Khi ra về, người phụ nữ lại bảo tài xế lái xe của gia đình đưa chúng tôi đi, các bạn cùng phòng cũng từ chối.
Họ vẫn chưa đến mức liều lĩnh ngồi xe người lạ.
Người phụ nữ xinh đẹp không ép nữa.
Chúng tôi đi tới cổng bệnh viện bắt taxi, đứng đó, tôi càng nghĩ càng tức.
Đúng là một tên rác rưởi!
Tôi đã cố gắng giữ hình ảnh tốt cho anh ta, vậy mà từ đầu đã lừa chị tôi. Rõ ràng đã có con trai mà còn nói đính hôn với chị tôi, thậm chí còn bịa chuyện đưa chị ấy về ra mắt gia đình!
Ngày ra mắt, tôi bị đánh nên không đi. Nhưng sau đó nghe mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-thuy-tinh-nhat-diep-quy/4683674/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.