Xuống lầu không thấy bố đâu, tôi gọi điện thì ông bảo đang ở chợ.
Thế là tôi lại chạy sang chợ gần nhà tìm.
Vừa bước vào, không chỉ có ông, mà còn cả mẹ Yến và Yến Lạc nữa. Dì đi bên cạnh bố tôi, còn Yến Lạc thì xách một giỏ đầy ắp rau.
Mẹ Yến thấy tôi lập tức vẫy tay: "Tiểu Hà! Ở đây!"
Tôi mừng rỡ chạy lại: "Sao dì cũng ở đây ạ? Yến Lạc, nặng không, đưa tớ xách cho một chút."
Yến Lạc nói: "Có nặng bao nhiêu đâu, đi cùng là được."
Mẹ Yến vừa đi vừa nói: "Dì với Yến Lạc đi chợ thì gặp bố con. Ông ấy chống nạng, không xách nổi đồ nặng, vừa hay tiện đường đi cùng."
Tôi nói: "Cảm ơn dì nhiều ạ."
Mẹ Yến lại hỏi: "Mẹ con còn ở nhà Tiểu Huân chưa về à?"
Tôi nhìn bố dò hỏi: "Cái đó... mẹ..."
Bố tôi cười khổ: "Chưa về."
Xem ra ông cũng ngại nói chuyện mẹ bắt ông ra ngoài làm việc, còn mình ở nhà xem TV.
Yến Lạc bắt gặp ánh mắt trao đổi của chúng tôi, khẽ cười rồi quay mặt đi.
Tôi lén chọc một cái vào hông cậu ấy.
Mẹ Yến không hiểu chuyện gì đang xảy ra, vẫn thật lòng quan tâm: "Anh Liên, không phải tôi lắm lời đâu. Nhưng Tiểu Huân, Tiểu Hà đều đã lớn cả rồi, một đứa sắp lấy chồng, một đứa chuẩn bị vào đại học, chỗ cần tiền nhiều lắm. Anh cũng nên nghĩ cho hai đứa."
"Bao năm nay anh không có lỗi gì với anh trai mình, cái đống rắc rối này thì thôi đi đừng lo nữa. Nhà người ta đông người, tự lo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-thuy-tinh-nhat-diep-quy/4683643/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.