Tôi thật sự không muốn lên xe của Cư Diên.
Nhưng bên cạnh có bố đang chờ, phía sau lại có xe bấm còi thúc giục không ngừng, tôi chỉ còn cách chịu đựng mà ngồi vào.
Xe khởi động, tôi ngượng ngập gọi một tiếng: "Anh Cư Diên."
Anh ta hờ hững đáp lại, rồi trong xe chìm vào yên lặng.
Tôi quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, hy vọng có thể nhanh chóng đến trường.
Nào ngờ xe không rẽ vào đường đến trường, mà lao thẳng lên trục đường chính.
Tôi căng thẳng nói: "Anh Cư Diên, anh đi nhầm đường rồi. Trường ở phía sau..."
Anh ta không quay đầu, chỉ nói: "Anh biết. Phiền em chút, theo anh đi làm một việc."
Tôi nuốt nước bọt, siết chặt cái điện thoại trong túi: "Em... em không đi đâu. Công việc của anh, em có thể giúp gì được chứ?"
Anh ta lại nói: "Chỉ có em mới giúp được."
"Anh muốn làm gì?"
"Anh đã mua nhà cưới nhưng vẫn chưa nói cho Liên Huân. Muốn trang trí xong rồi tạo cho cô ấy một bất ngờ. Hôm nay anh muốn chọn rèm cửa, không biết cô ấy thích màu gì, nên gọi em đi cùng."
Nghe vậy, tôi mới hơi thở phào: "Ồ——"
Trong lòng tôi lại âm thầm than thởp. Ý tưởng tạo bất ngờ thì tốt, nhưng sắp kết hôn rồi mà vẫn không biết chị tôi thích màu gì, đúng là thần kinh có hơi thô quá.
Anh ta đưa tôi đến một cửa hàng rèm nằm ở khu sầm uất. Vừa bước vào đã có cô lễ tân mặc váy dài corset kiểu cung đình mỉm cười chào đón.
Tôi đảo mắt nhìn quanh, cửa hàng bán rèm mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-thuy-tinh-nhat-diep-quy/4683593/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.