Ăn tối xong rửa bát, tôi nhìn đồng hồ thì cũng gần đến giờ phải lên trường tự học buổi tối.
Vì trời quá lạnh nên tuần sau tôi sẽ ở lại ký túc, như vậy buổi sáng có thể tiết kiệm thời gian đi lại, ngủ thêm được một chút.
Bố vừa giúp tôi thu xếp quần áo cho tuần sau vừa dặn: "Ở trường nhất định phải ăn uống cho tử tế, đừng để mình thiệt. Nếu ở trường không có món gì con muốn ăn thì gọi cho bố, bố mang đến. Trời lại trở lạnh rồi, mang thêm một bộ đồ giữ nhiệt nữa nhé? Đừng quên cả túi sưởi tay..."
Ông còn định nhét vào cặp tôi một cái chăn đắp chân nhưng tôi vội kéo khóa lại: "Thôi bố! Đừng nhét nữa, nhiều thế này con vác không nổi đâu, bố cho con ít đồ ăn vặt thôi ạ."
Bố nói: "Chuẩn bị sẵn rồi, để ở trên ghế sofa kia, lát đi thì con mang theo."
Thừa lúc mẹ không ở đó, tôi ghé sát lại nhỏ giọng: "Cho con thêm ít tiền tiêu vặt đi bố."
Bố cười, cầm điện thoại gửi cho tôi một bao lì xì: "Năm mươi đủ không?"
Tôi lập tức nhận ngay, gật đầu như gà mổ thóc: "Quá đủ! Cảm ơn bố ạ!"
Tuy tiền trong thẻ cơm cũng đã nạp đầy, nhưng con gái mà, bình thường luôn có mấy thứ như kẹp tóc, dây buộc tóc, tạp chí, tiểu thuyết này kia phải mua. Sau giờ tự học buổi tối, căng tin đã đóng mà vẫn muốn đi ăn khuya với bạn, trong tay không thể không có chút tiền.
Trường cách nhà chỉ hai khu chung cư, bố định xách túi đưa tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-thuy-tinh-nhat-diep-quy/4683592/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.