Một mảnh chân tình, giao chân tâm;
Một bóng khói tàn, khơi ánh lửa.
“Muội vừa nói gì?” Bạch Ngọc Đường hất tung chăn mỏng trên người, kích động túm lấy cánh tay Tần Tử Câm, nghiêm giọng hỏi.
Tần Tử Câm đau đến chau mày, lại không biểu hiện ra, trái tim như bị siết chặt, trên trán cũng rịn mồ hôi lạnh: “Lẽ nào chỗ đại tẩu có bẫy?”
Gương mặt tái nhợt của Bạch Ngọc Đường lại bình tĩnh đến khác thường, như không nghe thấy lời nói hoảng hốt của Tần Tử Câm, mà quay đầu, ánh mắt sắc bén như kiếm tựa như có thể xuyên qua lớp màn lụa dày nhìn thấy gian ngoài: “Các hạ đã ngồi bên ngoài uống trà nguội bao lâu rồi? Thân thể Đàm phu nhân không tiện chịu đựng được kinh hãi như vậy đâu.”
Dứt lời, gian ngoài đột nhiên vẳng vào mấy tiếng cười trầm lạnh. Một người mặc y phục đỏ túm chặt cổ tay Đàm Anh vén màn lụa chậm rãi đi vào.
Tần Tử Câm hoảng sợ hô lên, vội bước tới giằng lại tay Đàm Anh, như định dìu nàng ngồi xuống ghế. Người nọ cũng không làm khó nàng, khinh thường buông tay, mặc cho Tần Tử Câm dìu người đi.
“Bạch Ngọc Đường, Bạch đại nhân. Hân hạnh gặp mặt…”
Người nọ mặc bộ y phục màu đỏ thêu mây vàng, tóc đen xõa xuống đầu vai, quyến rũ tà mị, đôi con ngươi màu đỏ thẫm lại cực kỳ lạnh lẽo. Chính là người mặc áo đỏ giống Chu Sa xuất hiện trong nội viện tây sương cách đây không lâu.
“Các hạ mang theo nhiều dầu hỏa như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-thanh-oan/2619425/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.