Sở Thanh Nhã đưa Diệp Phàm trực tiếp đi vào phòng VIP của nhà hàng Thiên Hạ của thành phố Áo.
Ngồi trong phòng VIP, phục vụ lập tức đưa thực đơn.
"Diệp Phàm, anh muốn ăn gì thì cứ tự nhiên gọi nhé!", Sở Thanh Nhã đưa thực đơn cho Diệp Phàm.
"Ừm!", Diệp Phàm không khách khí, cầm thực đơn, gọi mấy món đặc trưng của nhà hàng.
Mấy ngày nay, anh phải chịu nhiều khổ cực rồi.
Chưa có ngày nào được ăn một bữa ngon lành cả.
Nhất là khi phải lưu lạc nơi đảo hoang, thức ăn thiếu thốn nghiêm trọng, anh và Triệu Vũ phải đi săn thú, mặc dù săn được không ít, nhưng không có gia vị để nướng thịt, vậy nên, thành phẩm vô cùng khó ăn.
Diệp Phàm và Triệu Vũ đều là tu sĩ, tu vi cao thâm, có thể nhịn ăn một khoảng thời gian.
Vậy nên bọn họ hầu như chẳng hề động đũa vào món thịt nướng trên đảo hoang.
Chẳng mấy chốc, phục vụ đã bắt đầu bưng đồ ăn lên, mười mấy món nhanh chóng được bê lên đầy đủ, có thể thấy, dịch vụ của nhà hàng Thiên Hạ thành phố Áo rất tốt.
Diệp Phàm cũng không khách khí, cầm đũa lên, ăn như hổ đói.
Đúng như lời Sở Thanh Nhã nói, món ăn của nhà hàng Thiên Hạ thành phố Áo thực sự ngon, dù Diệp Phàm là người kén ăn, nhưng trong lòng cũng ngầm thừa nhận đồ ăn nhà hàng này ngon.
Nhìn thấy Diệp Phàm ăn như hổ đói, Sở Thanh Nhã không khỏi nhíu mày, nói: "Diệp Phàm, anh nhịn đói bao lâu rồi?"
"À...", Diệp Phàm ngại ngùng nói: "Trên đường về Hoa Hạ, máy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-than-tai-do/1810663/chuong-532.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.