Năm người Diệp Phàm, Hứa Ác Lai, Hứa Nhị Cẩu, Triệu Vũ và Mạc Thiên Cơ thuận lợi trốn ở trong lối đi, sau đó đi thẳng về phía trước, tầm một tiếng mới đến cuối con đường.
Ở cuối đường là một căn phòng bằng đá rất rộng.
Căn phòng đá này có kích thước bằng hai, ba sân bóng.
Giữa căn phòng đá, từng trụ bằng ngọc mạ vàng đứng sừng sững, bên trên có chạm khắc rất nhiều hoa văn rồng.
Có một chiếc quan tài bằng vàng rất lớn đặt ở giữa căn phòng đá.
Bên trên chiếc quan tài vàng có nhiều chữ cổ chi chít như nòng nọc.
Những chữ cổ đó rải rác bên trên chiếc quan tài bằng vàng, đem lại cảm giác rất thần bí.
Vàng bạc châu báu, của quý hiếm chất thành núi xung quanh chiếc quan tài bằng vàng.
Đây chính là kho báu thật sự!
Nếu như có thể đem hết số vàng bạc châu báu, của quý hiếm ra ngoài, đổi thành tiền thì sẽ có ít nhất vài nghìn tỷ.
Ngoài đống vàng bạc châu báu này ra, phía Đông đại điện có một đài cao bằng nửa người, giống như đàn tế, bên trên đặt ba đĩa tế phẩm, đĩa bên trái đặt đầu rồng, bên phải đặt nguyên một con phượng hoàng lửa.
Đĩa ở giữa là một quả gan màu xanh thẫm.
Quả gan màu xanh thẫm đó rất kỳ lạ, bên trên bao phủ vảy nhỏ và có rất nhiều hình thù đặc biệt..
Lúc nhìn thấy ba món đồ tế ở trên tế đàn, Diệp Phàm lập tức mất bình tĩnh.
“Những gì cuốn sách cổ đó ghi chép là thật, đầu rồng, thân phượng, gan kỳ lân quả nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-than-tai-do/1810548/chuong-416.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.