“Vù vù...”
Tay Lãnh Ngôn vừa chạm vào thanh kiếm cổ linh khí sắc bén đó, tất cả linh khí treo trên tường đều nhanh chóng rung lên, một luồng không khí ngột ngạt đột nhiên bao trùm toàn bộ đại điện.
Mọi người đều bị sốc, và tất cả đều trở nên cảnh giác.
Còn Lãnh Ngôn, nhanh chóng thu lại bàn tay vừa chạm vào thanh kiếm cổ linh khí, giống như tay bị một con bò cạp chích.
"U u u..."
Đột nhiên vang lên tiếng quỷ khóc sói gào, đám người Diệp Phàm, Hứa Ác Lai đều vô thức nhìn về hướng âm thanh truyền lại, liền nhìn thấy lối đi họ đến đại điện bỗng nhiên bốc lên hắc khí ngút trời.
Tiếp theo đó, một bóng người bước ra từ trong hắc khí.
Đó là người đàn ông thần bí bước ra khỏi cái quan tài treo, đôi mắt đỏ au làm cho người ta sợ hãi.
Đặc biệt là khi hắn nhếch mép, lộ ra hàm răng sắc nhọn, giống như một con thú đang nhe răng cười.
Nhìn thấy người này, đám người Diệp Phàm, Hứa Ác Lai, Hứa Nhị Cẩu đều sợ hãi, cơ thể họ run rẩy mà không kiểm soát được.
Điều này thật là đáng sợ!
Ngay cả Diệp Phàm, người đã từng trải việc đời, cũng lạnh toát sống lưng, thậm chí đếnHứa Ác Lai mặt cũng biến sắci,nắm đấm chặt cũng đang run rẩy.
Rõ ràng, người đàn ông thần bí bước ra khỏi khí đen này không phải là người bình thường, mà rất có khả năng là người thuộc về nền văn minh tu luyện trước đây.
Chính vì điều này mà Diệp Phàm và Hứa Ác Lai cảm thấy sợ người đàn ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-than-tai-do/1810547/chuong-415.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.