Hai tên bảo vệ trước cửa có cảm giác như rơi xuống hầm băng.
Toàn thân chúng run lên.
Ánh mắt tràn đầy sự sợ hãi.
Lúc nãy chúng đã làm gì vậy chứ? Mắng Tiêu Vân Hùng là đồ chó?
Đây không phải là tự tìm đến cái chết sao?
Lúc này sắc mặt của Tiêu Vân Hùng u ám đến mức có thể vắt ra nước.
Ông ta thực sự hận không thể đánh chết hai tên bảo vệ trước cửa nhà họ Tiêu.
“Nhị......Nhị gia!”
Hai tên bảo vệ ngây ra vài giây rồi mới hoàn hồn.
Sau đó chúng vội vàng quỳ trên mặt đất.
“Được rồi, tao không thèm phí lời với hai tên chó chết chúng mày, mau đến phòng tài vụ thanh toán tiền lương rồi cút đi!” Tiêu Vân Hùng rất tức giận, nhưng ông ta kiềm chế bản thân không bộc phát, lạnh lùng nói với hai tên bảo vệ.
Ông ta không tính toán với hai tên bảo vệ này.
Bởi vì ông ta nhìn ra, sắc mặt Diệp Phàm bình thản thờ ơ, không có ý định tính toán với hai tên bảo vệ đó.
Trong tình huống này, nếu ông ta tính toán với hai tên bảo vệ đó, sẽ trì hoãn chuyện Diệp Phàm đến tìm ông nói chuyện, vì thế ông ta mới không trừng phạt hai tên bảo vệ đó, chỉ sa thải chúng.
“Cảm, cảm ơn Nhị gia, chúng tôi cút ngay đây!”
Hai tên bảo vệ dập đầu như giã tỏi.
Vội vàng khép nép sợ sệt rời đi.
Bọn chúng biết rõ Tiêu Vân Hùng là nhân vật độc ác thế nào, đừng nói lúc nãy chúng mắng Tiêu Vân Hùng là đồ chó, chỉ dựa vào việc chúng ngăn cản khách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-than-tai-do/1810473/chuong-341.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.