"Đúng vậy đúng vậy, anh Tề là một nhân vật cấp bậc lão đại ở hai giới Hắc Bạch . Sau lưng còn có chỗ dựa lớn ở phía sau, biết bao nhiêu người đã tới sòng bạc này tìm phiền toái, cuối cùng đều bị ném xuống sông làm mồi cho cá. Chỉ bằng tên nhóc này, mà cậu ta còn muốn một mình một ngựa khiêu chiến toàn bộ đấu trường quyền anh ngầm, tôi thấy cậu ta chắc chắn là muốn tìm chỗ chết rồi!"
"Các anh nói xem, rốt cuộc là ai cho cậu ta cái dũng khí này cơ chứ? Lương Tĩnh Như sao? Ha ha ha!"
... Hiển nhiên.
Ở trong mắt của tất cả mọi người.
Lời Diệp Thu nói, chính là một chuyện tiếu lâm.
Nhưng đối với lần này.
Diệp Thu lại không hề bị ảnh hưởng chút nào, khóe miệng hơi cong lên, nhìn anh Tề, mặt đầy vẻ bông đùa nói: "Bây giờ tôi hỏi anh một lần nữa, có thể trả lời vấn đề của tôi hay không?"
"Nhóc con, cậu đừng có mà ở đó không biết xấu hổ nữa. Tôi vẫn là câu nói kia, muốn biết được tung tích của bạn cậu, có thể, nhưng phải tiếp tục đánh, cho đến khi tôi hài lòng mới thôi. Nếu cậu muốn phá hủy nơi này, như vậy tôi đảm bảo, kết quả của cậu, chắc chắn sẽ thảm hơn so với Hắc Hổ gấp mười nghìn lần!"
anh Tề hung dữ trợn mắt nhìn Diệp Thu, lạnh giọng nói.
"Xem ra, nói nhẹ nhàng đúng là vô dụng mà!"
Diệp Thu mặt đầy vẻ bất đắc dĩ, lắc đầu, sau đó trực tiếp nhảy xuống lôi đài, đi về phía anh Tề kia. Diệp Thu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-than-o-re/608938/chuong-495.html