Bên ngoài tiệm cơm.
Những thực khách kia sau khi đi từ trong ra, cũng không rời đi.
Bọn họ thấy người phục vụ kéo rèm cửa chính cùng cửa sổ xuống, thì đều lắc đầu.
"Ôi, tên nhóc kia xong đời rồi. Lần này không tàn cũng phế mà!"
"Ai bảo cậu ta thích ra vẻ thế cơ chứ? Một người biết rõ là không đánh lại, chịu thiệt một chút thanh toán tiền cho xong không được sao? Coi như mua được một bài học. Kết quả cậu ta lại cứng đầu, thế nào cũng muốn cậy mạnh. Lần này xem như xui xẻo vậy!"
"Nhưng mà ông chủ này cũng ác thật, thấy người lạ mặt vào lại làm thịt ngay. Là tôi thì tôi cũng không phục!"
"Không phục thì thế nào chứ? Giống như tên nhóc bên trong kia à? Vậy kết quả bây giờ thế nào? Các ông cứ chờ mà xem, tên nhóc này chắc chắn tiêu đời rồi!"
"Đúng vậy, nếu mới vừa rồi cậu ta chọn trả tiền, không nói nhiều như vậy thì tốt rồi, bây giờ... Ôi, lát nữa giúp cậu ta gọi 120 vậy!"
... Trong lúc nhất thời, mọi người đều bàn luận sôi nổi.
Có người vì Diệp Thu mà bất bình, cũng có người cảm thấy Diệp Thu không biết thức thời, còn có cả tiếc hận thay cho anh nữa.
Nhưng tóm lại, bọn họ đều cảm thấy lần này Diệp Thu khó mà thoát khỏi tai kiếp này.
Không thể đùa được.
Người của quán cơm cộng thêm hai tên phục vụ nữa, tổng cũng đến sáu bảy người. Còn có hung khí cầm trong tay.
Mà Diệp Thu thì thế nào?
Chỉ có một thân một mình anh.
Thế này mà không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-than-o-re/608927/chuong-484.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.