"Đây không phải là Vương tổng sao!" 
Khóe môi Diệp Thu hơi cong lên, mặt đầy nghịch ngợm nói: "Sao vậy? Lại chuẩn bị đưa tiền cho tôi đấy à?" 
Nghe thấy những lời này. 
Sắc mặt của Vương Đặc Nam nhất thời biến đổi, ngay cả ý muốn giết người cũng xuất hiện trong lòng. 
Thế nào gọi là rắc muối lên vết thương cơ chứ? 
Không đúng, đây không phải là rắc muối lên vết thương. 
Mà là rải tiêu lên vết thương mới đúng! Vương Đặc Nam hung dữ trợn mắt nhìn Diệp Thu, cắn răng nói: "Diệp Thu, anh đừng có mà đắc ý quá. Anh thắng được ít tiền của tôi thôi mà, mèo mù vớ phải cá rán chứ gì đâu hả?" 
"Ừ, đúng vậy, chỉ một chút tiền thôi. Không nhiều lắm, chỉ có tám mươi triệu!" 
Diệp Thu gật đầu một cái, thản nhiên nói. 
"Anh!" 
Hai mắt Vương Đặc Nam trợn trừng, tức đến nỗi thiếu chút nữa phun ra một ngụm máu. 
"Được rồi!" 
Ngay tại lúc này. 
Anh chàng trẻ tuổi ở bên cạnh khoát tay một cái, sau đó nhìn Diệp Thu, mặt đầy ngạo nghễ nói: "Anh chính là Diệp Thu sao?" 
"Là tôi, anh là ai?" 
Diệp Thu nhàn nhạt hỏi. 
"Hừ, nói ra sợ hù chết anh!" 
Vương Đặc Nam hừ lạnh một tiếng, vội vàng chỉ vào người đàn ông trẻ tuổi kia, đắc ý giới thiệu: "Rửa tai mà nghe cho kĩ, vị này chính là Đại thiếu gia của nhà họ Tô ở Giang Bắc, Tô Xán!" 
"Nhà họ Tô ở Giang Bắc sao?" 
Diệp Thu nhíu mày lại, ngay sau đó quay đầu nhìn Lâm Thanh Nhã một cái. 
Người ở phía sau cũng dùng ánh mắt quái dị nhìn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-than-o-re/608911/chuong-468.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.