"Ha ha ha, phải phát tài chứ!" 
Vương Đặc Nam ngửa đầu cười to đắc ý, sau đó nhìn về phía Lâm Thanh Nhã, mặt đầy châm chọc nói: "Tôi thật sự không ngờ, sấm rền luôn có gió cuốn đấy. Đường đường là Lâm tổng, vậy mà lại nghe lời đề nghị của một nhân viên quèn trong công ty, đúng thật là buồn cười mà!" 
"Anh có ý gì?" 
Lâm Thanh Nhã nhíu mày lại, lạnh giọng hỏi. 
"Tôi có ý gì à?" 
Vương Đặc Nam toét miệng cười một tiếng, chỉ vào đại sư Thôi bên cạnh, đắc ý đáp: "Biết người này là ai không? Đại sư nổi danh trong giới cược ngọc đấy!" 
"Biết vừa rồi ông ta nói gì với tôi không? Ông ấy nói cho tôi biết, hai khối đá quý này, nhất định sẽ mở được phỉ thúy, hơn nữa còn là đại phỉ thúy!" 
"Lâm Thanh Nhã ơi là Lâm Thanh Nhã, không biết sau khi cô nghe được tin tức này, có phải là hối hận đến xanh mặt rồi không?" 
"Tuy nhiên, bây giờ cho dù có hối hận nữa cũng vô dụng, bởi vì hai khối đá quý kia đã thuộc về tôi. Cô đã lỡ mất vận may cùng bọn chúng rồi, ngàn vạn lần cũng không ngờ đến nhỉ!" 
"Ha ha ha!" 
Nói xong, Vương Đặc Nam lại ngửa đầu đắc ý cười phá lên. 
Nghe thấy những lời này. 
Lâm Thanh Nhã cũng tức giận đến mức cắn chặt hai hàm răng. 
Bây giờ cô đúng là vô cùng hối hận. 
Nếu biết chắc chắn sẽ mở được phỉ thúy. 
Mới vừa rồi dù có thế nào cô cũng sẽ quả quyết mua lại. 
Bây giờ thì tốt rồi. 
Để cho tên Vương Đặc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-than-o-re/608903/chuong-460.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.