Lúc này. 
Tất nhiên trong lòng Lý Nguyên Phổ tràn ngập cảm xúc sung sướng và kích động. 
Mà thế giới này vốn chính là như thế. 
Có người vui, tất có kẻ sầu lo. 
Nhưng tâm trạng của bốn người Mạc Hữu Càn thì lại không tốt đẹp như thế. 
Phải biết là. 
Bọn họ đã đánh cược với Diệp Thu. 
Cũng có nghĩa là. 
Phỉ thuý mà Diệp Thu mở ra càng có giá trị, càng hoàn chỉnh. 
Đối với bọn họ lại cũng chính là cái tát càng vang dội. 
Lúc này. 
Mặt họ sắp bị vả sưng lên rồi. 
Đặc biệt là những lời họ chế nhạo Diệp Thu vừa rồi. 
Giờ phút này, tất cả đều hoá thành những cái tát vô hình, hết cái này đến cái khác tát lên mặt họ. 
Bởi vì. 
Dù là giá trị hay mức độ hoàn chỉnh của cặp cá âm dương này thì đều nằm ngoài sức tưởng tượng của bọn họ! “Chuyện này… Sao có thể chứ, vậy mà lại có thể mở ra cá âm dương, bàn tay này đã được Phật tổ phù hộ sao?” 
Mạc Hữu Càn nuốt một ngụm nước bọt, vẻ mặt không dám tin nói. 
“Đúng vậy, hơn nữa kỹ thuật cắt đá của cậu ta thật sự quá kỳ dị, như thể cậu ta đã dự đoán trước được là bên trong đá có một cắp cá âm dương tự nhiên vậy, từ khi bắt đầu vẽ phác nét cho đến lúc tách viên đá ra làm hai nửa, rồi dần dần cắt gọt, cuối cùng còn dùng nước sạch hoà với giấm trắng để ngâm, tất cả đều thành công, chẳng lẽ cậu ta có thể nhìn xuyên thấu sao?” 
Liễu Đồng Linh cũng mang vẻ mặt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-than-o-re/608881/chuong-438.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.