Dù sao, bất kể nói thế nào.
Xác suất Lý Nguyên Phổ nhìn nhầm cũng rất thấp.
Có lẽ người bình thường sẽ nhìn nhầm, sẽ coi một viên đá rác thành bảo bối.
Nhưng Lý Nguyên Phổ chắc chắn sẽ không.
Ánh mắt của ông ấy đối với cược đá và phán đoán đối với quặng đá.
Đây là điều mà cả bốn người bọn họ đều rất ngưỡng mộ.
Vì thế, vào lúc này.
Ánh mắt bốn người nhìn về phía viên đá màu tím đậm lập tức trở nên nghiêm túc hẳn lên.
Vì như những gì Lý Nguyên Phổ nói.
Đây rất có thể là một quặng đá có phỉ thuý cấp cao bên trong.
Mà vấn đề bây giờ là phải cắt thế nào để lấy phỉ thuý ra mà không làm tổn hại đến kết cấu của phỉ thuý ở bên trong.
Đây mới là vấn đề khó.
Giống như Lý Nguyên Phổ nói.
Loại đá cấp càng cao thì kết cấu bên trong sẽ càng phức tạp.
Rất có thể chỉ vì một sơ suất nhỏ như cọng lông thôi cũng sẽ phá huỷ viên ngọc phỉ thuý ở trong đá.
Thế thì đúng là được không bù nổi mất.
Cho nên trước khi quyết định được phương án ổn thoả để cắt đá.
Không ai dám tuỳ ý làm bừa cả.
Dù bọn họ đều là bậc thầy cược đá cũng phải thận trọng hết sức.
Vì thế.
Trong chốc lát cả bốn người đều lâm vào trầm tư.
Thấy thế.
Lý Nguyên Phổ quay sang nhìn Diệp Thu, cung kính hỏi: “Cậu Diệp, chẳng hay cậu có cái nhìn thế nào về viên đá này?”
“Viên đá này quả thật đúng là một viên đá tốt!”
Diệp Thu gật đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-than-o-re/608877/chuong-434.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.