“Ôi trời ơi là trời ơi, Triệu Vĩ Bằng cái đồ không có lương tâm này, tôi là Mã Như Hoa vợ ông ấy!” 
Chị Hoa lập tức cảm thấy càng thêm oan ức. 
“Như Hoa?” 
Triệu Vĩ Bằng sững sờ, vội vàng tới gần xem xét kỹ lưỡng một phen, lúc này mới xem như nhận ra vợ mình. 
Điều này khiến nét mặt ông ta lập tức sa sầm, ông ta nghiến răng trầm giọng hỏi: “Như Hoa, sao bà lại bị đánh thành ra thế này?” 
“Là ai đánh bà?” 
“Là bọn họ, chủ mưu là thằng oắt này, chồng ơi, ông tuyệt đối không thể bỏ qua cho chúng nó!” 
Chị Hoa vội chỉ vào Diệp Thu, nghiến răng nghiến lợi, hung ác nói. 
Triệu Vĩ Bằng quay sang nhìn Diệp Thu, hai mắt híp lại, lạnh lùng nói: “Oắt con, mày ăn gan hùm mật gấu đấy hả?” 
“Mày dám đánh vợ của tao thành ra thế này! Tao thấy mày thật sự chán sống rồi, mày cũng không ra ngoài nghe ngóng thử xem, ở cái đất Lão Thành thành, Triệu Vĩ Bằng tao là nhân vật hung ác như thế nào!” 
“Ông là nhân vật như nào tôi không biết, nhưng mồm miệng vợ ông thật sự quá bẩn, đánh thành thế này là tôi đã nương tay rồi đấy!” 
Diệp Thu thờ ơ nói. 
“Cái đệch mợ, theo ý của mày thì nghĩa là tao còn phải cảm ơn mày hả?” 
Triệu Vĩ Bằng trợn trừng mắt nhìn Diệp Thu, lạnh lùng nói. 
“Không cần khách sáo!” 
Diệp Thu xua tay, thản nhiên nói. 
“CMN ấy! Mày tưởng tao cảm ơn mày thật đấy à?” 
“Tao thấy mày đúng là cái thứ chết đến nơi rồi mà còn không biết lượng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-than-o-re/608838/chuong-395.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.