Trong lúc nhất thời.
Toàn bộ sân tập bắn lặng ngắt như tờ.
Tất cả mọi người đều bị kinh ngạc bởi thành tích của Bạo Long.
Nhiều người còn nhìn Bạo Long với vẻ mặt sùng bái.
"Qủa không hổ là sĩ quan huấn luyện của bộ đội đặc chủng Lang Nha, kỹ thuật bắn súng này siêu thật đấy!"
"Giỏi thật đấy, giỏi quá, nếu tôi mà có kỹ thuật bắn súng như vậy thì đã tốt rồi!"
"Đúng là không ai địch nổi được, lát nữa có khi chàng trai kia không dám đấu nữa ý chứ nhỉ, nếu mà vẫn lao vào đấu tiếp thì sẽ bẽ mặt lắm đây!"
Mọi người ở sân bàn tán sôi nổi.
Ngay từ đầu bọn họ đã không xem trọng Diệp Thu.
Sau khi được mở rộng tầm mắt với kỹ thuật bắn súng của Bạo Long, tất nhiên là càng xem nhẹ Diệp Thu rồi.
Trong suy nghĩ của họ, thắng bại đã định! Trên cơ bản thì không thể có người nào vượt qua được cái thành tích này của Bạo Long, chớ nói chi là Diệp Thu! Kể cả là Hà Tiêu Tiêu, giờ phút này cô ta cũng lắc đầu thở dài nhìn Diệp Thu.
Cô ta đã nói với Diệp Thu từ trước rồi, Bạo Long không phải là Vương Hàng, kỹ thuật bắn súng biến hóa khôn lường lắm.
Nhưng mà Diệp Thu cứ khăng khăng không nghe, cứ muốn đấu.
Kết quả bây giờ thì sao?
Sắp bị bẽ mặt rồi chứ gì?
Điều này làm cho Hàn Tiêu Tiêu cũng chẳng biết làm sao.
Nghe thấy tiếng khen ngợi của mọi người.
Vẻ mặt của Bạo Long rất là đắc ý, sau đó anh ta quay đầu lại nhìn Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-than-o-re/608731/chuong-288.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.