Nếu không phải muốn tìm được danh sách này, Diệp Thu cũng không muốn giao cho cảnh sát, mà muốn tự mình giải quyết.
Từ đầu đến cuối, những tên súc sinh cặn bã của xã hội này không xứng đáng được tiếp tục sống trên đời.
Cho nên Diệp Thu chuẩn bị nhổ cỏ tận gốc, tiễn tất cả bọn họ xuống địa ngục! Sau khi sao lưu toàn bộ thông tin danh sách vào điện thoại của mình.
Diệp Thu chỉnh sửa rồi gửi bản danh sách buôn người cho Âu Dương Hạo.
Không lâu sau Âu Dương Hạo gọi điện tới.
“A lô, đại ca, anh định xử lý những người này thế nào?”
Âu Dương Hạo trực tiếp mở miệng hỏi.
Dù sao đã làm đàn em của Diệp Thu lâu như vậy.
Diệp Thu có ý nghĩ gì, anh ta liếc mắt một cái là có thể nhận ra.
“Khiến bọn họ hoàn toàn biến mất trên thế giới này!”
Trong mắt Diệp Thu lóe sáng, lạnh lùng nói.
“Đã hiểu!”
Khóe môi Âu Dương Hạo hơi công lên, lập tức nói: “Đúng rồi, tôi đã tìm được ví tiền của anh, chỉ là không bắt được người!”
“Giấy tờ bên trong thế nào? Có mất không?” Hai mắt Diệp Thu nheo lại, thản nhiên hỏi.
“Không mất, tất cả giấy tờ đều còn, nhưng mà…” Nói tới đây, đột nhiên Âu Dương Hạo không nói tiếp được nữa.
Bởi vì bên kia điện thoại, anh ta đang vất vả nhịn cười.
“Nhưng cái gì?”
Diệp Thu nghi ngờ hỏi.
“Nhưng mấy trăm tệ trong ví tiền thì không thấy đâu!”
Âu Dương Hạo cố nhịn cười nói.
Nói xong, anh ta suýt nữa không nhịn nổi, bật cười tại chỗ.
Nghe thấy những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-than-o-re/608627/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.