"Nếu ba còn nói bậy, con sẽ không để ý đến ba nữa!"
Khuôn mặt Thẩm Mộng Dao đỏ bừng trừng mắt nhìn Thẩm Vạn Sơn.
"Được, được, ba không nói nữa!"
Thẩm Vạn Sơn vội xua tay, sau đó vẫn có chút không cam lòng khuyên nhủ: "Nhưng con nhất định phải suy nghĩ kỹ càng, nếu sau này con không muốn sống vất vả thì cứ nghe lời ba, đem cậu Diệp câu dẫn tới tay, ba cũng không tin trên đời này có tên đàn ông nào lại không háo sắc!"
"Anh Diệp... anh ấy khác với những người đàn ông khác!"
Thẩm Mộng Dao khẽ cắn đôi môi đỏ mọng của mình, trong đầu không khỏi nhớ lại cảnh dụ dỗ Diệp Thu trong biệt thự.
Nghĩ đến điều này, khuôn mặt nhỏ của cô ta bừng lên đỏ như giọt máu.
May mắn thay, Diệp Thu lúc này đã đón được một chiếc taxi bên vệ đường, vẫy tay ra hiệu để cô ta đi qua.
Thấy vậy.
Thẩm Mộng Dao giống như nhìn thấy một vị cứu tinh vậy, vội nhìn Thẩm Vạn Sơn, không vui nói: "Ba tự về nhà đi, con đi trước!"
Dứt lời.
Thẩm Mộng Dao chạy về phía Diệp Thu mà không nhìn lại.
"Thật là không biết thức thời tí nào!"
Thẩm Vạn Sơn thở dài, sau đó con ngươi liên tục chuyển động, càng nghĩ càng không cam lòng.
Không được! Mình nhất định phải nghĩ biện pháp để cậu Diệp kia và con gái mình kết đôi với nhau.
Như vậy, khi trở thành cha vợ của cậu ta, vậy thì coi như một bước lên trời rồi! Xem thử sau này còn ai dám khi dễ mình!
Nghĩ đến đây.
Trên mặt Thẩm Vạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-than-o-re/608612/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.