Sắc mặt Vương Hạo Triết thoáng cái biến sắc. 
Bởi vì tốc độ của Diệp Thu thật sự là quá nhanh. 
Nhanh đến mức hắn ta không phản ứng kịp. 
"Anh...Anh điên à? 
Mau buông tôi ra, tên phế vật, đồ hạ đẳng, anh không xứng chạm vào tôi! 
Vương Hạo Triết hung hăng trừng mắt nhìn Diệp Thu, lạnh giọng quát lớn. 
"Thả cậu ra? 
Được a, cho tôi một lý do để thả cậu!" 
Gương mặt Diệp Thu vô cảm, lạnh lùng nói. 
"Lý do cái cục cứt, mau thả tôi ra, nếu không anh không gánh được hậu quả đâu!" 
Vương Hạo Triết hung hăng trừng mắt nhìn Diệp Thu, phẫn nộ nói. 
Diệp Thu híp mắt, sau đó lạnh lùng cười một tiếng, nói: "Vốn dĩ tôi dự định giết anh luôn, nhưng bây giờ nghĩ lại, thế thì tiện cho anh quá!" 
Dứt lời, đôi mắt Diệp Thu lóe ra một tia sắc bén, anh túm cổ áo của Vương Hạo Triết rồi ném bay hắn ta ra ngoài. 
"Phanh!" 
Chỉ nghe thấy một âm thanh thanh thúy vang lên. 
Vương Hạo Triết nặng nề đập lên trên vách tường rồi rơi xuống đất, thắt lưng suýt nữa thì gãy. 
Mà lúc này. 
Diệp Thu lại tiếp tục nhấc chân đi về phía Vương Hạo Triết. 
Vương Hạo Triết đau đớn ôm bụng, vừa mới đứng lên khỏi mặt đất. Hắn ta thấy tình hình như này thì sợ chết khiếp, vội vàng cầu cứu Trương Huy ở bên cạnh, nói: "Huy Tử, cậu còn nhìn gì vậy, mau tới giúp tôi a, thằng cha này điên rồi!" 
Trương Huy vội vàng xông lên, chắn trước người Vương Hạo Triết, cố gắng hòa giải nói: "Diệp Thu, người anh em của tôi nói chuyện 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-than-o-re/608504/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.