Đêm đó, ác quỷ mời Ân ngủ lại chỗ mình, sáng hôm sau sẽ đưa Ân về. Ân cảm thấy có chút mùi không ổn ở đây liền vội từ chối.
"K.. Không được! Ta còn là xử nam, không thể ở với người khác cả đêm được, sư tôn ta sẽ lo..."
"Không sao đâu, ngươi yên tâm đi, ta chỉ ngủ chứ không thức đâu."
Ác quỷ thản nhiên.
"Ngươi nói cái gì đấy!"
"Dù sao ngươi giờ cũng không về được, mai ta gọi Kiryel đến đưa ngươi về sau."
Ân chợt nhớ ra, giờ muốn về nhanh quả thật chỉ có cách nhờ Kiryel. Mà đêm rồi, Kiryel còn đang bận làm gì đó không ngủ, chứ rảnh đâu tới giúp y? Vậy là y đành phải chấp nhận ở lại chỗ của ác quỷ.
Sau khi tắm xong, Ân lấy cái ga giường trải xuống đất, chuẩn bị ngủ. Nhưng vừa mới nằm xuống, y đã bị ác quỷ bế thốc lên, quăng lên giường.
"Au!"
Ân bực mình gắt lên.
"Ngươi làm cái gì thế?!"
"Quỷ giới ban đêm lạnh, ta ôm ngươi ngủ."
"Xéo! Xuống đất mà ngủ!"
Ân đạp cho ác quỷ một phát.
"Phòng ta ngươi đuổi ta xuống?"
Ân đơ người. Đúng là y đang ở phòng của ác quỷ thật. Ác quỷ được đà lấn tới, hắn ôm lấy Ân, nằm xuống.
"Nào nào, ngủ thôi, ta đã hứa không làm gì rồi mà."
"Ngươi mà thất hứa ta thiến."
Ân hăm dọa.
"Được được, ta làm gì ta cho ngươi thiế... À mà không, ta cho ngươi đánh được thôi."
"Hứ."
Đèn tắt, ác quỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-than-biet-yeu/2991643/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.