Theo lời Chu Bách Đình thì lão béo mập đó chính là ông chồng Trần Quỳ của cô nàng. Năm tháng quả là tàn nhẫn, trước đây bốn năm thanh tú anhtuấn giờ đã phát phì, danh hiệu mập từ đó gắn với hắn là “A Quỳ”. Nóinhiều thành quen liền gọi luôn là “Mập mạp”. Vương Bồi bỗng liên tưởngđến tiểu thúc thúc của cô đã xa cách 10 năm, có phải chăng chú cũng từmột nam tử tuấn nhã, phiêu dật giờ biến thành một bác trung niên béo mập hay không?
Nhưng mặc kệ chú có biến thành dạng gì thì Vương Bồi vẫn cảm thấykhông lúc nào là cô không thích chú cả. Cảm tình này đã ăn sâu vào xương tuỷ rồi giống như cơm ăn, giấc ngủ đã khắc sâu vào lòng cô không baogiờ mờ phai, giống như thuốc độc ngấm cả vào da thịt không có thuốc nàogiải được vậy.
Giữa trưa Vương Bồi thành thật ở trong bếp giúp Thái Hậu nấu cơm, tay nghề của cô cũng được lắm, đặc biệt là món thịt kho tàu cô làm rấtngon, màu sắc, hương thơm tuyệt vời, vị ngon ngấm vào tận xương tuỷ, cảThái Hậu cũng phải khen không ngớt. Chu Bách Đình thì rất hứng chí cứnói thao thao bất tuyệt chuyện trên trời dưới biển với Ngao Du khôngdứt.
Vương Bồi có đôi lúc định chuồn thì lại phát hiện Ngao Du mặc dùtrông có vẻ ra dáng đại gia, đối với Lưu nhị muội và các thiếu nữ trôngrất kiêu ngạo, thỉng thoảng lắm mới nặn ra được một nụ cười. Phía sauChu Bách Đình sẽ ngây ngốc một lát, sau đó nhấc chén trà lạnh uống mộtngụm bị sặc. Rồi sau đó cả Chu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-thai-tu-bao-an/1931617/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.