“Bố, bố… bố đừng dọa con”, Vũ Văn Bác líu lưỡi, nói chuyện cũng hơi lắp bắp rồi. Vũ Văn Thành Anh từng nói với cậu ta, trong Hoa Hạ, có sáu gia tộc lớn không thể chọc vào, trong sáu gia tộc lớn này, nhà họ Trần đứng đầu. “Con cảm thấy bố sẽ lấy việc này ra dọa con sao?”, sắc mặt Vũ Văn Thành Anh u ám, thực tế, ông ta cũng không có bằng chứng Trần Phong là người nhà họ Trần, nói như vậy chỉ là dựa theo thông tin hiện có suy đoán ra thôi. Nhưng dù là suy đoán thì cũng đúng đến tám, chín phần mười. Thân phận của Trần Phong chắc chắn không chỉ đơn giản là người ở rể. “Vậy… vậy giờ phải làm sao?”, giọng Vũ Văn Bác có cả tiếng nức nở, ở vùng đất nhỏ như Trung Hải, nhà Vũ Văn được coi là gia tộc hàng đầu, dựa vào thế lực của gia tộc Vũ Văn, Vũ Văn Bác mới được lái siêu xe, ở nhà đẹp, muốn chơi nữ thần kiểu gì thì chơi nữ thần kiểu đó. Nhưng bây giờ, cậu ta lại đắc tội người nhà họ Trần. Nhà họ Trần, hoàn toàn có thể khiếp nhà Vũ Văn rơi xuống đáy vực mà chẳng tốn chút sức nào. “Hừ, còn có thể làm thế nào?”, Vũ Văn Thành Anh hừ một tiếng: “Thời gian này con ngoan ngoãn ở nhà, đừng có đi đâu hết, về việc của Trần Phong kia, con cũng đừng có tiết lộ với ai, nếu có ai hỏi thì con cứ vờ như không biết, những việc khác bố sẽ giải quyết”. “Bố, như vậy… Trần Phong kia sẽ không gây sự với con nữa?”, Vũ Văn Bác ướm hỏi. “Chắc là sẽ không, việc này con xử lý cũng thông minh, lúc nhận sai cực kì chân thành, đối phương thấy sự chân thành của con rồi, hơn nữa lại không có thù oán gì không thể hóa giải với con, chắc là sẽ tha mạng cho con”, Vũ Văn Thành Anh trầm giọng nói, mặc dù Vũ Văn Bác ngốc, nhưng vẫn chưa ngốc đến mức hết thuốc chữa, sau khi biết không thể làm được gì, thì kịp thời nhận sai với Trần Phong, chịu bồi thường. Nói dễ nghe chút thì là thức thời, nói khó nghe chút thì là hèn! Nhưng chính vì cái hèn này mới nhặt được một cái mạng về. “Cảm ơn bố”. Nghe thấy phân tích của Vũ Văn Thành Anh, Vũ Văn Bác mới yên tâm hẳn. Lúc Vũ Văn Thành Anh điều tra Trần Phong, Matsushima Kaede ở chỗ khác cũng không nhàn rỗi. Gần như là vừa ra khỏi Dinh thự Sở, Matsushima Kaede đã nhận được tài liệu của Trần Phong. Tài liệu trong tay Matsushima Kaede không khác gì tài liệu trong tay Vũ Văn Thành Anh, thậm chí có một số chỗ, tài liệu của Matsushima Kaede còn chi tiết hơn tài liệu của Vũ Văn Thành Anh chút. Trong phòng tổng thống, Matsushima Kaede ngồi vắt vẻo trên sofa, người đứng trước mặt cậu ta đương nhiên là người môi giới Lý Nghị, lúc này Lý Nghị khom lưng, nhìn Matsushima Kaede với vẻ mặt nịnh hót: “Cậu Matsushima, đây là toàn bộ tài liệu về Trần Phong kia, nhìn tình hình hiện tại thì Trần Phong kia chắc chắn còn thân phận gì khác”. Mắt Matsushima Kaede khép hờ, không nói gì, ngón tay cậu ta gõ lên bàn có nhịp điệu, dường như đang trầm ngâm suy nghĩ cái gì đó. “Đúng rồi, cậu Matsushima, bên tôi có hai người vừa hay quen biết Trần Phong kia, nếu cậu Matsushima cần thì tôi có thể gọi họ đến hỏi”, Lý Nghị lễ phép nói. Nghe thấy lời này của Lý Nghị, Matsushima bất giác mở mắt ra, lạnh nhạt nói: “Gọi đến đi”. “Vâng, cậu Matsushima”. Lý Nghị gật đầu, sau đó đi ra ngoài cửa, gọi Lý Thế Bình và Vương Thi Viện đợi bên ngoài vào. Lúc này, hai người đều là vẻ mặt dè dặt, cẩn thận. Đặc biệt là sau khi vào phòng tổng thống, nhìn thấy Matsushima Kaede đang nheo mắt. Matsushima Kaede trước mặt, mặc dù tướng mạo không nổi bật, thậm chí có thể nói là hơi xấu xí, nhưng thân phận của cậu ta lại không ai dám xem nhẹ. Ngoài việc là con trai của hội trưởng Hiệp hội thương nhân Thiên Thủy ra, Matsushima Kaede còn là người thừa kế đứng vị trí thứ ba của tài phiệt Matsushima – một trong mười tài phiệt lớn nhất nước R. Tính sơ thì tài sản của Matsushima Kaede hiện giờ đã được trăm tỉ lâu rồi. Mà sau này cậu ta còn thừa kế tập đoàn tài phiệt Matsushima, một khi thừa kế tập đoàn tài phiệt Matsushima, thì tài sản trăm tỉ của cậu ta sẽ gấp mười lần nữa! Đạt đến nghìn tỉ! Nếu đến lúc ấy thật, thì Matsushima Kaede chính là nhân vật đứng trên đỉnh thế giới. Dù là nguyên thủ một số nước nhỏ cũng chưa chắc so được với cậu ta. Lý Thế Bình lau mồ hôi trên trán, nói trước: “Cậu Matsushima, cậu gọi tôi đến…”. “Anh quen Trần Phong?”. Không đợi Lý Thế Bình nói hết, Matsushima Kaede đã lạnh nhạt ngắt lời Lý Thế Bình. “Biết”. Lý Thế Bình gật đầu, nhưng trong lòng lại vô cùng khó hiểu, không hiểu sao nhân vật tầm cõ như Matsushima Kaede sao lại quan tâm con kiến như Trần Phong. “Các anh có quan hệ gì?”, Matsushima Kaede tiếp tục hỏi. “Chúng tôi… Trần Phong là cấp dưới của tôi”, sau khi trầm ngâm một lúc, Lý Thế Bình dè dặt nói, trước khi làm rõ mục đích của Matsushima Kaede, hắn đương nhiên không thể nói bậy. “Cấp dưới?”, Matsushima Kaede hơi cau mày, sau đó ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào Lý Thế Bình: “Anh cảm thấy Trần Phong là người thế nào?”. “Nó…”. Lý Thế Bình hơi hoảng, đến tận giờ, hắn vẫn không hiểu rốt cuộc Matsushima Kaede là bạn hay thù. Lý Thế Bình không nhịn được chuyển mắt sang Lý Nghị, dường như muốn tìm sự trợ giúp, nhưng Lý Nghị lúc này lại không nhìn ngang ngó dọc, không có ý định gợi ý cho Lý Thế Bình. “Đừng sợ, nói suy nghĩ chân thực nhất trong lòng anh ra”, Matsushima Kaede cười khẽ. “Vâng, cậu Matsushima”, Lý Thế Bình lau mồ hôi trên trán. Sau đó nói: “Tôi cảm thấy Trần Phong là kẻ tiểu nhân hám lợi, vô sỉ”. “Tiểu nhân?”, Matsushima Kaede nhếch mép khinh bỉ. “Đúng vậy”, Lý Thế Bình gật mạnh đầu: “Cậu Matsushima, chắc cậu biết thân phân ban đầu của thằng này là người ở rể đúng không?”. “Cậu Matsushima, cậu nghĩ xem, đàn ông bình thường có mấy người sẽ từ bỏ lòng tự trọng của mình đi ở rể chứ? Ngày trước lúc gã đó ở rể, địa vị trong nhà vợ phải nói là không cả bằng con chó. Hôm nay nó còn lừa cậu, nó đi ở rể là vì tình yêu. Đúng là buồn cười. Nếu nó thực sự đi ở rể vì yêu vậy sao nó lại li hôn với vợ nó?”. Lý Thế Bình càng nói càng hưng phấn, nước bọt văng cả ra ngoài rồi. “Sau khi gã đó và cô vợ ban đầu li hôn thì lại nhờ cậy bố vợ nó, bảo bố vợ nó giới thiệu nó đến Trung Hải, bám vào bố của bạn gái tôi. Bám vào bố bạn gái tôi thì cũng thôi đi, nó còn thèm thuồng bạn gái tôi, cậu Matsushima, cậu nói xem người như vậy không phải vô sỉ thì là gì?”. Ánh mắt Matsushima Kaede đầy mỉa mai, không phụ họa Lý Thế Bình, mà chuyển mắt sang Vương Thi Viện bên cạnh Lý Thế Bình. Vương Thi Viện hôm nay mặc bộ lễ phục dạ hội voan mỏng màu đen, bộ lễ phục dạ hội này khoe ra một cách hoàn mỹ thân hình quyến rũ, ngực tấn công mông phòng thủ của cô ta. Đặc biệt là cặp ngực đầy đặn trắng như tuyết kia, dưới ánh đèn chiếu rọi đúng là như sắp nhảy khỏi bộ lễ phục dạ hội rồi.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]