Sau khi đi vòng vòng, chiếc Lamborghini màu đỏ tươi đỗ ở trước một biệt thự.
Đây là biệt thự trang trí theo phong cách Châu Âu, diện tích của biệt thự phải hơn một nghìn mét vuông, không khác gì trang viên cả.
Sau khi Hồ Tư Viện xuống xe thì mặt không cảm xúc bước vào biệt thự.
Trong phòng khách biệt thự, một người đàn ông trung niên tuổi qua tứ tuần, dáng người cao lớn, hốc mắt hõm sâu, dường như có chút huyết thống Tây Vực đang ngồi nhắm mắt.
Sau khi Hồ Tư Viện vào nhà, người đàn ông trung niên dường như có cảm ứng mà mở mắt ra.
“Gặp được cậu ấy rồi?”.
“Thưa bố, gặp rồi”, Hồ Tư Viện khựng lại, hơi khom người, lễ phép nói.
“Thế nào?”, mí mắt người đàn ông trung niên khẽ nâng lên, hỏi với giọng điệu hơi lạnh nhạt.
Suy nghĩ một lúc, Hồ Tư Viện trầm giọng nói: “Hiện tại thì anh ấy không có gì xuất sắc cả”.
“Ồ?”.
Người đàn ông trung niên nhếch mép, nhìn Hồ Tư Viện với vẻ trêu chọc: “Con không hài lòng với cậu ấy?”.
“Không dám”, thân hình mảnh mai của Hồ Tư Viện run lên, dường như hơi sợ hãi người đàn ông trung niên.
Người đàn ông trung niên mỉm cười lắc đầu: “Tư Viện này, hôm nay bố muốn nới với con một việc, đôi khi, không xuất sắc mới là xuất sắc”.
“Bố… bố…”, Hồ Tư Viện cau mày, vốn định hỏi người đàn ông trung niên nói vậy là có ý gì, nhưng lời đến bên môi lại bị cô nuốt ngược về.
Còn người đàn ông trung nhiên rõ ràng cũng không định giải đáp thắc mắc cho Hồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-te/1652788/chuong-427.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.