Hai người không có phản ứng gì với Trần Phong và Thạch Phá Quân, nhưng đàn em của hai người thì lại rất hứng thú với Trần Phong và Thạch Phá Quân.
Chẳng mấy chốc, đã có một thanh niên thân hình khá vạm vỡ cao hơn mét tám cầm chai rượu đến trước mặt Trần Phong.
"Làm gì thế?", thanh niên nhìn Trần Phong với vẻ cà lơ phất phơ, giọng điệu hơi tùy tiện.
Trần Phong không để ý thanh niên này mà đi thẳng đến chỗ Lâm Uyển Thu được Tiêu Nhược bảo vệ phía sau.
"Đệt! Ông hỏi mày đó, mẹ kiếp mày điếc à?".
Thấy Trần Phong không để ý mình, thanh niên tức khắc tức giận, giơ tay lên định tóm vai Trần Phong.
Nhưng hắn vừa cử động thì gáy đã bị tóm chặt, sau đó cả người bay lên không trung một cách mất kiểm soát.
Thạch Phá Quân xách gáy thanh niên cứ như xách một con gà con, quăng nhẹ một cái đã khiến thanh niên bay đến bàn rượu cách xa bốn, năm mét.
"Rầm" một tiếng, thanh niên đập mạnh lên bàn rượu, sau hàng loạt tiếng leng keng, loảng xoảng, bàn rượu trở nên bừa bộn, thanh niên cũng ngã xuống đất không dậy nổi.
Tất cả mọi người trong phòng đều bất ngờ, ông chú trung niên này là người hay ma, sao sức lại khỏe vậy?
Con ngươi Võ Chí Khoa cũng co lại, nhấc một thanh niên hơn chín mươi cân bằng một tay, hắn cũng làm được nhưng hắn lại không thể làm dễ dàng như Thạch Phá Quân.
Tiêu Nhược không biết chiêu này của Thạch Phá Quân có nghĩa là gì, thấy Trần Phong đến, cô ta không nhịn được hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-te/1652720/chuong-359.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.