Biệt thự nhà họ Vương ở hàng đầu tiên của Quốc Tế Cẩm Tú, nên Trần Phong không tốn sức lắm đã tìm được biệt thự nhà họ Vương.
Đến cổng biệt thự nhà họ Vương, sau khi ấn chuông cửa, một bác gái trông như người giúp việc đeo tạp dề đi ra, cảnh giác nhìn Trần Phong một cái: "Cậu là...".
"Cháu là Trần Phong, cháu đến tìm chú Vương", Trần Phong bình thản nói.
"Chú Vương?", bác gái hơi kinh ngạc sau đó hiểu ra: "Cậu nói lão gia nhà chúng tôi à?".
"Dạ".
"Lão gia nhà chúng tôi giờ ở trong nhà nhưng mấy hôm nay ông ấy bị bệnh, không khỏe trong người, không gặp được khách, Trần tiên sinh, cậu... có việc gấp gì sao?".
Trần Phong cau mày, thì ra Vương Hoằng Nghị bị bệnh, thảo nào Hạ Vệ Quốc vẫn không liên lạc được với ông ấy.
"Ai thế?", Trần Phong đang định đi thì lúc này trong cửa lại vang lên giọng nói the thé.
"Phu nhân, ở đây có một người tên là Trần Phong muốn tìm lão gia".
"Trần Phong? Cậu ta là gì của ông Vương?", giọng nói the thé kia lại hỏi một câu.
"Việc này, Trần tiên sinh, cậu và lão gia nhà tôi...", người giúp việc của nhà họ Vương chuyển ánh mắt dò hỏi sang Trần Phong.
Trần Phong không giấu giếm thân phận của mình mà nói thẳng: "Cháu là con rể của chiến hữu của chú Vương, lúc trước bố cháu bảo cháu đưa ngọc cho chú Vương".
Sau khi nghe thấy thế, sắc mặt người giúp việc của nhà họ Vương chợt thay đổi: "Cậu là người đưa ngọc cho lão gia?".
"Đúng", Trần Phong gật đầu, mặt không có cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-te/1652693/chuong-332.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.