Hạ Mộng Dao lắc đầu, cũng chẳng buồn cãi với Lâm Lan.
Lâm Lan cũng biết điều, không nói tiếp nữa, xoay đầu nhìn Hạ Vệ Quốc nói: "Ông Hạ, hôm nay ông vừa ra viện, tôi cũng không muốn cãi nhau với ông, việc thằng vô dụng này lập nhà họ Hạ khác, chúng ta tạm thời không nói, việc cấp bách bây giờ là nhanh chóng mua nhà."
"Mua nhà? Bà lấy đâu ra tiền?" Hạ Vệ Quốc cau mày, tình hình trong nhà, ông biết rất rõ, vốn cũng không dư dả gì, lần này ông bị bệnh, tiêu thêm một khoản lớn, lại càng khó khăn hơn, đừng nói mua nhà, đến cả ăn cơm cũng thành vấn đề, Lâm Lan rốt cuộc lấy tiền ở đâu ra?
"Ông đừng quan tâm tôi lấy tiền ở đâu." Lâm Lan lấy ra một chiếc thẻ, oai như cóc nói: "Tóm lại, ngay mai chúng ta sẽ đi xem nhà ở núi Ngọc Tuyền."
"Núi Ngọc Tuyền? Nhà ở đó, một căn ít nhất cũng phải bảy, tám triệu." Lông mày Hạ Vệ Quốc nhăn tít lại, nhà bảy, tám triệu mà ông nói còn là khu nhà bảy, tám mươi mét vuông bình thường nhất ở núi Ngọc Tuyền, chứ không phải khu nhà sang, càng không phải biệt thự.
"Nhà bảy, tám triệu cũng là chỗ cho người ở chắc?" Lâm Lan khinh thường bĩu môi, nói: "Chúng ta muốn mua cũng phải mua nhà hơn mười triệu."
Hạ Vệ Quốc há hốc miệng, Lâm Lan không sợ chém to quá bị gió cắt đầu lưỡi à?
Nhà mười triệu cũng dám nói?
"Lan Lan, rốt cuộc bà lấy tiền từ đâu? Có phải Trần Phong cho không?" Hạ Vệ Quốc hỏi tới, theo ông ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-te/1652595/chuong-234.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.