Ừm!
Trần Dương chỉ gật đầu, không nói gì, thậm chí ánh mắt cũng không gợn sóng.
Vẻ lạnh lùng xa lánh đó của Trần Dương khiến Bích Tiêu thấy uất ức lắm.
Thái độ gì thế?
Bích Tiêu cắn môi, lòng ấm ức ghê gớm!
Đệ lừa ta thì được, ta giận thì không được à?
Hơn nữa, đệ có nhiều vợ như vậy rồi, lẽ nào ta chỉ có thể làm vợ nhỏ cho đệ à?
Nghĩ vậy, Bích Tiêu đau lòng kinh khủng, nhưng cô ấy lại không thể nào hoàn toàn cắt đứt với Trần Dương được.
Sống bao nhiêu năm trời không hề động lòng với ai, khó khăn lắm mới có được một kẻ oan gia thế này, cô ấy không đành lòng cắt đứt.
"Nhiếp Vân, Lan Đình Cung!"
"Diệp Lương Thần, Thiều Hoa Cung!"
Hai người chắp tay chào nhau. Nói thật, Trần Dương thấy rất hứng thú với thần thông đưa đạo pháp vào trong cơ thể kẻ địch của Nhiếp Vân. Nếu anh học được thì sức chiến đấu của anh sẽ được nâng lên rất nhiều.
Nén sức mạnh tấn công của mình đến cực hạn rồi đưa vào trong cơ thể kẻ địch, sau đó kích nổ, như vậy thì có thể tạo ra lực sát thương mạnh cỡ nào?
Nghĩ thôi đã rất kích thích.
"Đệ, rất khá!"
Nhiếp Vân nói: "Ta thấy trên người đệ có rất nhiều trường phái, đệ đi trên dòng chảy vạn đạo sao?"
Dòng chảy vạn đạo?
Trần Dương thầm nói: Ôi giời, ta không đi đường đó đâu, của ta là dòng chảy vũ trụ cơ, mạnh hơn dòng chảy vạn đạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-te-chi-ton/1930140/chuong-831.html