Giản Trúc cực kỳ sợ hãi.
Mình không tặng được quà chúc thọ, ngược lại còn khiến sư phụ bị ma niệm quấn thân, đây là tội lỗi tày trời.
Sắc mặt Lạc Bắc Đẩu khó coi, tuy ông ta muốn tát một cái cho thứ khốn kiếp này chết luôn, nhưng ông ta đã nhịn được, hôm nay là đại thọ một trăm triệu tuổi của ông ta.
Nhiều người còn đang đợi để cười cợt ông ta đó, sao ông ta có thể mắc bẫy được.
"Bất Hủ Tiên Vương Đan và Bất Hủ Ma Vương Đan khó phân biệt, con không biết cũng là chuyện thường. Tuy suýt chút nữa đã phạm lỗi lầm lớn nhưng lòng hiếu thuận là đáng quý, về chỗ đi".
Lạc Bắc Đẩu thản nhiên nói.
"Đa tạ sư phụ".
Giản Trúc hoảng loạn không ngừng dập đầu.
Lạc Bắc Đẩu dễ dàng bỏ qua chuyện này khiến những kẻ giỏi hóng chuyện chỉ đành thở dài.
Màn dâng lễ vẫn tiếp tục.
Dẫn chương trình hô lớn: "Kiều Uyển Thanh, hiến lễ!"
Kiều Uyển Thanh bước lên trước một bước rồi lấy một hộp gỗ ra: "Đệ tử chúc sư phụ phúc như Đông Hải, thọ tựa Nam Sơn".
"Được, mau đứng lên".
Lạc Bắc Đẩu mỉm cười.
Kiều Uyển Thanh đứng lên rồi mở hộp gỗ ra, bên trong có một miếng tinh thạch hình chữ nhật.
"Đây là vật gì?"
"Thưa sư phụ, đây là tâm băng tinh mà đệ tử đã lấy từ đầm băng Thiên Tâm sâu chục triệu trượng ở đạo vực Hàn Băng về ạ. Vật này có thể chế ngự tâm ma, có tác dụng lớn lúc tu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-te-chi-ton/1930045/chuong-772.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.