Tiết Minh sợ đến nỗi quỳ trên đất, dập đầu tiên tục, trán rướm máu.
Ông ta là một cường giả đã tiến rất gần với cảnh giới Siêu Thoát rồi, dập đầu chảy máu, ai tin?
"Ta có nói người của ông lan truyền ra không?"
Ma Dương nheo mắt, Nguyên Dương đứng bên cạnh nói: "Bộ tham mưu đã phân tích rồi, chắc là chuyện tạm hoãn xuất binh ba tháng đã thu hút sự chú ý của hai tộc. Chúng ta làm chuyện này qua loa quá, bọn chúng nghi ngờ cũng là chuyện thường, dù sao thì lý do đưa ra không đủ thuyết phục".
"Thế phải làm sao? Thư tay của Phong tộc đã gửi tới rồi, nếu trong vòng nửa tháng không xuất binh thì liên minh sẽ sụp đổ!"
Tiết Minh nói.
"Sụp đổ thì thôi!"
Ma Dương hờ hững nói.
“Trì hoãn trước đã, chờ bọn họ đánh tới rồi tính tiếp”.
Ma Dương nói.
“Đành vậy thôi”.
Tiết Minh lại thở dài, Hoàng giả cao cao tại thượng ngày xưa nay lại trở thành thuộc hạ của người ta.
Không, thậm chí còn không bằng.
Nhưng ông ta có thể làm gì được? Mạng sống nằm trong tay người khác, chỉ có thể nghe theo vậy thôi.
“Người đâu, tập trung một triệu tỉ Phật binh, Tiết Định sẽ dẫn quân, tiến đến biên cương. Đánh chết kẻ nào dám tiến tới làm phiền!”
“Dạ, Bệ hạ!”
Một triệu tỉ Phật binh, đây chính là 1/3 nền tảng của Tiết vực.
Muốn tiêu diệt hết một triệu tỉ Phật binh này thì ít cũng phải có 800 nghìn tỉ quân.
“Như vậy, dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-te-chi-ton/1929977/chuong-730.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.