“Ha ha ha, ta đã ra rồi đây!”
Khương Hoàng cười lớn, bay lên cùng với tháp Tu La.
Chỉ cần ông ta còn sống, chỉ cần tháp Tu La vẫn còn trong tay ông ta thì người Khương vực có chết sạch cũng chẳng sao!
“Mối thù hôm nay, ngày sau sẽ báo!”
Khương Hoàng nhìn bọn họ, bỏ lại một câu như vậy rồi biến mất trong nháy mắt.
Diêu Hoàng cả giận nói: "Đừng hòng chạy!"
Ông ta vận hành thần thông, tăng tốc đuổi theo.
Cùng lúc đó, Nhậm Hoàng cũng có ý định rút lui.
Khương Hoàng trốn thoát, Vương Lâm bỏ mạng.
Bản thân độc chiếm hai bảo vật Siêu Thoát trung phẩm.
Trở thành mục tiêu công kích, đao Trảm Đạo chắc chắn là bị Trương Hoàng nuốt chửng.
Là người nham hiểm, xảo quyệt và tham lam vô độ, Nhậm Hoàng suy nghĩ một hồi: "Hiên Viên huynh, đao Trảm Đạo chỉ có Trương Hoàng từng tiếp xúc, ông suy nghĩ kỹ đi, nó có thể đi đâu được? Thứ này vốn phải thuộc về Trương Hoàng nhưng từ đầu hai người không phân định rạch ròi. Với tư cách là người ở giữa, tôi sẽ tạm thời giữ nó”.
"Khi nào các ông đưa ra quyết định, các ông có thể đến và lấy nó bất cứ lúc nào. Tôi thề rằng nếu không giao nó ra, muôn đời tôi sẽ không thể tiến bộ!"
"Ầm!"
Một tia sấm sét ầm vang trên bầu trời chứng giám cho lời thề của Nhậm Hoàng.
Ánh mắt Hiên Viên Hoàng nhìn Nhậm Hoàng cũng bớt thù hận.
Trương Hoàng nhíu mày: “Kế sách chia rẽ thấp kém
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-te-chi-ton/1929930/chuong-705.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.