"Đinh!"
Một chiếc phi đao khổng lồ được hình thành từ vô số phi đao đâm vào kiếm thánh Linh Nguyên.
"Cái này là của tôi!"
Nhậm Hoàng ra tay, roi đánh Thần hóa thành một chiếc roi dài mềm mại, quấn lấy viên ngọc. Ông ta đang định kéo roi về thì bảo tỉ Thiên Hoàng của Trương Hoàng áp xuống.
Ông ta ra tay rất nhanh và mạnh, nhưng ông ta quên rằng roi đánh Thần đã thay đổi hình thái. Đòn công kích này của ông ta không những thất bại mà còn khiến Nhậm Hoàng thành công lấy được viên ngọc.
Ngọc vừa về tay, trong mắt Nhậm Hoàng ánh lên sự vui vẻ, à không phải là mừng rỡ mới đúng!
Bảo vật Siêu Thoát trung phẩm, ngọc Nghịch Vận, có thể nghịch thiên cải vận, là bảo bối tốt!
Tháp Tu La thuộc về ai cũng được, dù sao lần này ông ta đã lời to rồi!
Ông ta nhanh chóng lùi sang một bên, không tùy tiện tranh giành nữa.
Trương Hoàng điên tiết, không ngờ Nhậm Hoàng thực lực kém nhất lại lấy được bảo bối đầu tiên.
Tia mừng rỡ chỉ thoáng hiện lên trong mắt của Nhậm Hoàng mà ông ta cũng bắt gặp được.
Việc này cho thấy viên ngọc này là bảo bối tốt.
Nhưng bây giờ ông ta đã lui ra rồi, nếu tùy tiện đuổi theo thì rất có khả năng Trương Hoàng sẽ trắng tay, không đoạt được gì.
Suy nghĩ lại, ông ta gia lao vào trận hỗn chiến, khúc xương kia chính là mục tiêu của ông ta.
"Khúc xương này là của tôi".
"Cút!"
Hiên Viên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-te-chi-ton/1929928/chuong-704.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.