“Vừa đến đây thì đường nhân quả lại nhìn thấy càng rõ ràng hơn”.
Tuy Nhân Quả đạo vận của Trần Dương vẫn chưa diễn hóa thành quy tắc Nhân Quả, nhưng đã có thể suy luận ra được rất nhiều thứ.
Khoảng cách của hai đường nhân quả này không đến 10 nghìn dặm, Trần Dương quyết định đến chỗ gần đó xem thế nào đã.
Đương nhiên, hiện giờ Trần Dương vẫn cách chỗ đó mấy trăm triệu dặm.
Anh bước mười mấy bước liên tiếp, cảnh sắc xung quanh biến ảo.
“Chính là chỗ này!”
Nhìn tông môn bên dưới, Trần Dương cau mày, chủ nhân của đường nhân quả cứng cáp kia ở trong sơn môn này.
Anh chưa từng đến nơi này, cộng hưởng tin tức với các phân thân thì bọn họ cũng chưa từng tới đây.
“Thế thì lạ thật!”
Trần Dương bấm ngón tay tính toán, kết quả tính được khiến anh rớt tròng mắt: “Chủ nhân của đường nhân quả này có quan hệ huyết thống với mình?”
“Đùa nhau à?”
Trần Dương còn nghi ngờ liệu có phải mình đã tính nhầm không, nhưng tính đi tính lại mấy lần vẫn là kết quả này.
“Thôi kệ, tìm được người kia đã rồi tính tiếp”.
…
“Mau lên, mày học theo chó sủa hai tiếng rồi tao cho mày ăn”.
Một thiếu niên mười bốn, mười lăm tuổi ngồi xổm trước chuồng chó, trong tay cầm cơm nắm trêu tức người bên trong.
“Tao nhổ vào, dù tao chết đói cũng không sủa!”
Viên Bất Hối nhìn cậu ta với ánh mắt thù ghét, người này tên là Dương Lâm, là cháu đích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-te-chi-ton/1929700/chuong-577.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.