“Diệp Thần, hãy nghe lời cậu ta, ra nhập Hàng Cổ Đệ Nhất Tông”.
Cổ Lão nói.
“Nhưng Cổ Lão à, như vậy có được không?”
Diệp Thần vẫn chưa lung lay ý định. Theo anh ta, ở lại Thuần Dương Tông không tệ chút nào, lại có thêm sự trợ giúp của Cổ Lão, không nhất thiết phải ra nhập Hàng Cổ Đệ Nhất Tông.
“Ngu ngốc, mềm yếu như một nữ nhân!”
Cổ Lão ngay lập tức mắng mỏ: “Tôi hiểu suy nghĩ của cậu, cậu có biết môn phái hạng một và môn phái cấp cao khác nhau thế nào không?”
“Các môn phái hạng một khó lòng sở hữu tài nguyên và quá trình huấn luyện võ công chất lượng. Vì sao các môn phái đỉnh cao không bao giờ hết nhân tài? Vì họ có mô hình huấn luyện nhân tài hoàn thiện và được lưu truyền từ đời này sang đời khác”.
Thời trẻ, Cổ Lão cũng sùng bái Đan Tông, đây là top 10 môn phái cấp cao ở châu Bắc Lô, đó cũng là lí do vì sao ông có thể đột phá lên Hóa Thần.
Thành công là sự kết hợp giữa 1% nỗ lực và 99% tài nguyên!
Diệp Thần không nói gì. Thực ra ngay từ đầu, mục tiêu của anh ta là Tam Đại Thánh Tông, chỉ tiếc là... không ai trọng dụng anh ta cả.
Không còn cách nào khác, anh ta đành ra nhập Thuần Dương Tông.
Nhưng nếu muốn anh ta rời khỏi Thuần Dương Tông để ra nhập Hàng Cổ Đệ Nhất Tông, lòng anh ta vẫn không nỡ.
Nhìn vẻ mặt do dự của Diệp Thần, Trần Dương cũng giận trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-te-chi-ton/1929554/chuong-498.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.