Diệu Nguyên cực kỳ tán đồng với ý kiến của Linh Nguyên chân quân. Thời trẻ, ông ta luôn theo đuổi pháp cực hạn, luôn cho pháp là trên hết, đến bây giờ lại đang tiêu hao tài lượng lớn tài nguyên và thời giờ để mài giũa thân xác.
Hơn nữa, kết quả không mấy tốt đẹp, Uẩn Thần đã thoát xác phàm rồi, muốn mài giũa, khó hơn lên trời.
Uẩn Thần viên mãn cần phải lĩnh ngộ hết 9 đạo đạo vận, xem thân xác là vỏ bình, vỏ bình càng chắc chắn thì khả năng dung nạp đạo vận càng mạnh mẽ.
Ngược lại, thân xác yếu ớt, cho dù anh có lĩnh ngộ hết đạo vận thì thân xác cũng không dung nạp được nổi.
Bây giờ ông ta đang ở tình trạng gay go như vậy.
Trần Dương đã đỡ được cú đánh mạnh nhất của Cố Trường Thanh, anh ta cực kỳ chấn động vì chuyện này.
Sao trên thế giới này lại có người sở hữu thân xác mạnh đến thế này?
Anh ta là Nguyên Thần viên mãn, một kích mạnh nhất của anh ta khiến bán Uẩn Thần cũng phải bị thương nặng.
"Không! Không thể nào! Tuyệt đối không thể! Chắc chắn anh đã dùng pháp bảo gì đó".
Cố Trường Thanh không chịu đối diện với sự thật tàn khốc này.
Trần Dương cười khẩy: "Cược mà không chịu thua à? Không thua nổi à? Loại thế này mà cũng xứng làm đại sư huynh, kiếm khí đánh ra yếu nhớt thế mà đòi giết người à?"
3 câu hỏi liền khiến Cố Trường Thanh á khẩu không nói được gì. Những người khác thì mặt mày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-te-chi-ton/1929514/chuong-478.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.