Thánh thành Hải Tân cấm bay, nên một số người dẫn theo thú cưng, cưỡi lên chúng làm phương tiện di chuyển.
May mắn thay, đường của thành phố này rộng và không đông đúc.
Trần Dương cảm thấy rất lạ lẫm và cũng rất tò mò về tất cả những thứ ở thánh thành Hải Tân này.
Vì vậy, anh đưa ba con yêu đến quán trà, nơi anh có thể nghe ngóng được một số thông tin.
"Khách quan, nghỉ chân hay thuê trọ ạ?"
Tiểu nhị của quán khách khí chạy tới với nụ cười trên môi.
"Mang những món ăn ngon nhất và rượu ngon nhất trong cửa tiệm của cậu ra đây!"
Trần Dương lập tức tiêu mất hàng chục viên nguyên thạch hạ phẩm.
Tiểu nhị nhanh chóng nhận lấy, cười tít mắt.
"Ây da, mời lên lầu ba ạ!"
Lên lầu, ngồi vào một vị trí hướng ra đường, ngoại trừ Quản Đồ ra, Thiết Đầu và Lưỡng Vạn đều có chút không thoải mái.
Bọn chúng là yêu, vừa mới biến thành hình người không lâu, chưa khống chế được thú tính, đến giờ ăn cơm là đứng ngồi không yên.
Trần Dương chả buồn để ý đến bọn chúng, cơm dọn lên, anh cứ vậy ngồi ăn phần cơm của mình.
Hương vị rất được, tuy rằng các món ăn chứa ít linh khí, nhưng rượu là rượu hoa quả có linh khí.
"Nghe nói năm nay ngay cả Tam Đại Thánh Tông cũng sẽ mở sơn môn thu nhận đệ tử!"
"Không đâu, Tam Đại Thánh Tông đã hơn mười năm không mở sơn môn rồi!"
Ở biển Vô Ngần, xung quanh có vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-te-chi-ton/1929463/chuong-449.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.